THANH MAI CỦA CHÀNG TRÚC MÃ CỦA NÀNG - Trang 147

Anh tháo tai nghe ra, giải thích: “Tiểu Na nói, nó thất tình, tâm trạng

không vui.”

Vương Xán nghĩ thầm trong bụng, cô đại tiểu thư này thất tình một lần

mà kêu than từ đầu hè đến giờ, thời gian tiếp theo sẽ khó tránh khỏi như
vậy, nhưng cô không ngại nói những lời thật lòng. Vương Xán lưỡng lự
một lát rồi nói: “Vậy anh… về an ủi cô ấy đi, thất tình chắc là rất khó
chịu.”

Trần Hướng Viễn lắc đầu cười gượng: “Không có gì, tính nó trẻ con

thôi mà. Mỗi lần thất tình đều đòi người khác uống rượu cùng, qua rồi thì
nó còn nhanh quên hơn người khác.”

Nói thì nói như vậy nhưng Vương Xán nhận thấy rõ ràng anh không

yên tâm. Vương Xán nghĩ Trần Hướng Viễn đang cố gắng thể hiện thành ý
thực hiện lời hứa với mình. Dường như không cần thiết lúc nào cô cũng
phải theo sát anh, không cho anh tự do. “Hôm nay mệt quá, hơn nữa còn
phải chuẩn bịốn xem phim nữa đâu. Anh đưa em về đi.”

Trần Hướng Viễn đang định nói gì đó thì Vương Xán bỗng giơ ngón

tay lên cảnh cáo: “Không được nói câu cảm ơn với em. Có lẽ em không
phải người hào phóng, nhưng cũng không phải là người nhỏ nhen.”

Trần Hướng Viễn quay người nắm lấy ngón tay ấy, kéo đến môi, vừa

hôn lên đó vừa nhìn cô đắm đuối. Ngón tay cô cảm nhận rõ hơi thở nóng
ấm của anh, lòng như mặt hồ được gió thổi qua, cứ nhẹ nhàng dập dờn mãi.

Nhận được nụ hôn từ Trần Hướng Viễn, Vương Xán phát hiện ra, cô

không thể nào khống chế bản thân chuyển từ hào phóng xuống nhỏ nhen, tự
hỏi anh sẽ an ủi Thẩm Tiểu Na như thế nào?

Anh sẽ cùng cô ấy uống rượu, nghe cô ấy trút bầu tâm sự hay là ôm cô

ấy, nhẹ nhàng vỗ lưng cô ấy, cho cô ấy mượn bờ vai? Tưởng tượng này làm
Vương Xán có chút hối hận, lệnh cho bản thân nhanh chóng dừng lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.