THANH MAI CỦA CHÀNG TRÚC MÃ CỦA NÀNG - Trang 150

Hà Lệ Lệ im lặng. Vương Xán đợi một lát rồi bật dậy đi tắm. Khi cô

sấy khô tóc rồi bước đến trước màn hình máy tính thì thấy Hà Lệ Lệ gửi
liên tiếp mấy đoạn đến:

“Cậu chưa bao giờ trải qua cảm giác, yêu một người đến mức không

nhẫn tâm nhìn người ta chịu bất kỳ tổn thương nào. Vậy thì chúc mừng cậu,
Vương Xán, định mệnh đã cho cậu có cuộc sống vui vẻ hơn tớ.”

“Tất cả những thứ gọi là đạo lý tớ đều hiểu. Đoạn đường dài cùng anh

ấy từ mẫu giáo đến trung học cũng không thể làm anh ấy nảy sinh tình cảm
vượt qua thứ tình cảm bạn bè với tớ. Đã cùng nhau học tại một thành phố
trong bốn năm rồi lại làm việc ở cùng một thành phố khác trong hai năm,
thế mà anh ấy chỉ coi tớ là bạn bình thường. Lẽ ra tớ nên từ bỏ từ lâu rồi
mới phải.”

“Thế nhưng tớ đã thử đi thử lại rồi. Thậm chí có lần cũng xin nghỉ

phép về nhà hai tháng nhưng vẫn không thể buông tay.”

“Bây giờ yêu anh ấy bằng cách này còn không đau khổ bằng việc

không yêu nữa. Thế nên tớ chấp nhận số phận.”

Vương Xán nhìn chằm chằm vào màn hình, cô đã bị tấm chân tình của

Hà Lệ Lệ làm cho cảm động sâu sắc. Tình cảm mà cô trải qua hình như
chưa bao giờ sâu đậm đến mức này.

Trước đây, tình yêu của Vương Xán và Hoàng Hiểu Thành đến rất tự

nhiên, ít nhất trong quãng thời gian qua lại không có những khó khăn và
ngoại lực tác động. Sau khi chia tay, dù có buồn thế nào thì cô cũng hiểu
được lựa chọn của Hoàng Hiểu Thành, cũng không có sự căm hận đặc biệt
nào, nỗi nhớ cứ từng chút từng chút một được nén lại, đến cuối cùng, hình
bóng anh ấy trong trái tim cô cũng dần phai nhạt.

Còn về tình yêu với Trần Hướng Viễn, hiện tại thì vẫn đang tiến triển.

Cô có thể khẳng định mình yêu anh ấy, nhưng cô không biết có thể yêu anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.