THANH MAI CỦA CHÀNG TRÚC MÃ CỦA NÀNG - Trang 166

Hoàng Hiểu Thành trầm mặc. Vương Xán không ngờ trong chốc lát

không khí giữa hai người lại trở nên ngột ngạt như vậy. Gần như đến mức
cô hối hận khi đã đến gặp anh, cô nghĩ có tiếp tục gặp cũng vẫn là bạn, đó
là một trạng thái lý tưởng. Ở nhiều tình huống, chỉ e là tương kiến không
bằng hoài niệm.

Lúc này điện thoại của Vương Xán đổ chuông, là Trần Hướng Viễn

gọi điện đến. Cô nói lời xin lỗi, đứng dậy ra một chỗ nghe điện. Đến khi
quay lại, Hoàng Hiểu Thành dường như đã lấy lại bình tĩnh, cười nói: “Là
bạn trai gọi đến phải không?”

“Sao anh biết?”

“Nhìn vẻ mặt của em là anh biết rồi.”

Vương Xán xoa mặt: “Rõ ràng như vậy sao?”

Nhất cử nhất động đều rất nhanh nhẹn, nụ cười trong mắt muốn giấu

mà không được.”

“Xem ra em không thể tỏ ra kín đáo được.”

“Tỏ ra kín đáo là kém thú vị nhất đấy.” Hoàng Hiểu Thành thở dài

không ra tiếng: “Chuyện anh xin điều chuyển, em đừng để trong lòng. Hiện
tại vẫn là giai đoạn chuẩn bị, dù sao đến chi nhánh công ty cũng sẽ có cơ
hội một mình gánh vác công việc, rất có lợi cho việc phát triển trong tương
lai.”

Vương Xán vui vẻ chấp nhận cách nói có lý của anh: “Vậy thì tốt, em

biết anh luôn có kế hoạch cho tiền đồ của mình. Thật ra em đã lo lắng vô
ích rồi.”

“Không vô ích đâu, Tiểu Xán, anh rất vui vì em vẫn còn quan tâm đến

anh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.