THANH MAI CỦA CHÀNG TRÚC MÃ CỦA NÀNG - Trang 185

Vương Xán học chuyên ngành kinh tế, cũng đọc qua quyển này.

Nhưng cô lắc đầu lè lưỡi thừa nhận, phải cố gắng lắm cô mới đọc hết cuốn
sách dài sáu trăm trang này, cũng bỏ qua một số chỗ và không có dũng khí
để đọc lại lần nữa.

Trần Hướng Viễn đưa tay vuốt nhẹ tóc của Vương Xán: “Em thế này,

đúng là rất giống cô gái ngốc nghếch.” Tay anh cứ nhẹ nhàng vuốt tóc cô từ
trên xuống dưới rồi dừng lại ở cổ cô, bàn tay anh tỏa ra sức nóng. Vương
Xán lo lắng bất an ngẩng đầu lên, rồi hoảng hốt bởi ánh mắt rất lạ lẫm của
anh.

Ánh mặt trời phía tây chiếu qua cửa sổ, một vệt nắng dài hắt vào giữa

họ, tựa hồ như có vô số những dòng điện đang chạy nhảy cùng những hạt
bụi. Vương Xán há hốc miệng mà không biết nên nói gì. Chính thời khắc
đó bỗng nhiên có một mê lực nào đó vô cùng đặc biệt, ánh mắt họ nhìn
nhau đắm đuối, tay anh chậm chạp và mạnh mẽ kéo cô lại, một tay ôm chặt
lấy cô rồi hôn lên môi cô.

Nụ hôn của Trần Hướng Viễn càng lúc càng đắm đuối, từ từ chạm đến

nơi anh chưa bao giờ chạm đến – bả vai và xương quai xanh cô, rồi tiếp tục
xuống dưới, càng lúc càng mãnh liệt, nhẹ nhàng rồi mạnh mẽ, nhanh rồi
chậm. Vương Xán tì chặt vào vai Trần Hướng Viễn, tiềm thức mơ hồ đáp
lại. Lúc này cô không nhớ đến bất cứ lời giáo huấn nào của mẹ, toàn bộ trái
tim và thể xác bỗng dưng chỉ biết dùng tình yêu và sự nồng nhiệt đáp lại
người đàn ông trước mặt.

Trần Hướng Viễvén chiếc áo T-shirt rộng rãi của Vương Xán lên, ngón

tay thon dài vuốt ve từng đường cong trên cơ thể cô, lớp cơ bụng cọ xát vào
làn da mỏng manh của cô. Vương Xán vì lo lắng và xấu hổ nên toàn thân
cứng đờ rồi tự nhiên nảy sinh một niềm hưng phấn, giống như một tia lửa
nhỏ dưới đáy tim bỗng được đốt cháy, sức nóng của nó được phả ra rồi bay
lên cao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.