THANH MAI CỦA CHÀNG TRÚC MÃ CỦA NÀNG - Trang 186

Lúc này, Trần Hướng Viễn bỗng nhiên dừng lại không hôn cô nữa, cô

không hiểu mở mắt nhìn anh. Làn môi nóng bỏng của anh đặt trên đôi mắt
cô, nhẹ nhàng hôn rồi thì thầm hỏi: “Vương Xán, có được không?”

Vương Xán hiểu câu nói này có nghĩa là gì. Cô không trả lời, chỉ

nhắm nghiền mắt lại, càng nép chặt mình vào người Trần Hướng Viễn, để
mặc cho anh bế cô lên giường.

Vương Xán không hề lường trước là bản thân lại cho đi lần đầu tiên

nhanh đến vậy. Không phải vì những lời giáo huấn của mẹ mà cô vốn định
ung dung thong thả cảm nhận tình yêu, đợi đến khi tình đã cảm sâu sắc rồi,
cô sẽ tự nguyện trải nghiệm thứ cảm xúc đó mà không có chút miễn cưỡng
nào.

Thế nhưng Vương Xán đã quên rằng, thế giới này có rất nhiều việc

không nằm trong dự định. Dục vọng và tình cảm lại đúng là một tình huống
không nằm trong số đó.

Khi Trần Hướng Viễn tiến sâu vào trong Vương Xán, cô cảm thấy rất

đau nhưng không phản ứng quá gay gắt. Thế nhưng cô không đẩy anh ra
bởi cảm xúc từ những cử chỉ âu yếm và nụ hôn của anh rất mãnh liệt.

Vương Xán biết rõ rằng, đã không thể dừng lại được nữa rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.