THANH MAI CỦA CHÀNG TRÚC MÃ CỦA NÀNG - Trang 188

Vương Xán căn bản không dám nhìn Trần Hướng Viễn, luống cuống

chạy ra ngoài sắp xếp lại ba lô. Điện thoại bị rơi xuống đất, cô cúi người
nhặt. Chiếc ba lô chưa kéo khóa nghiêng đi, tất cả đồ đạc trong ba lô đều
rơi hết ra ngoài. Trần Hướng Viễn quỳ xuống nhặt từng đồ cất vào ba lô,
sau đó đứng lên ôm chặt Vương Xán đang chân tay lóng ngóng. Côội vàng
nói: “Em phải nhanh chóng về nhà.”

Anh không buông cô ra. Vương Xán ngạc nhiên ngẩng đầu lên, đúng

lúc bắt gặp ánh mắt của anh, cô lại lúng túng đỏ mặt. Anh vẫn im lặng ôm
chặt cô, cái ôm mạnh mẽ này làm cô bình tĩnh trở lại.

Vương Xán tự nói với chính mình, chuyện dù sao đã xảy ra rồi, cũng

không cần phải hối tiếc nữa.

Điều duy nhất làm cô lo lắng là chuyện này có khả năng sẽ dẫn đến

những hậu quả khó lường. Tất nhiên, cô hiểu những kiến thức sinh lí cần
thiết, cô biết mình đang ở trong thời kì an toàn, mà Trần Hướng Viễn đã có
những biện pháp ngăn ngừa khả năng lớn nhất, nhưng trong lòng vẫn lo sợ
bất an.

Trần Hướng Viễn dường như cảm nhận được Vương Xán đang nghĩ

gì: “Xin lỗi, Xán Xán. Hôm nay anh đã quá kích động rồi. Anh sẽ có trách
nhiệm với em.”

“Cái em cần không phải là chịu trách nhiệm.” Cô dụi đầu vào lòng

anh, buồn bã nói: “Em không phải là đứa con gái không biết gì, bản thân
em có thể tự chịu trách nhiệm về hành vi của mình.”

“Anh không có ý đó. Anh vốn định thong thả đến với em, thế

nhưng…” Anh quay mặt cô lại, nhìn cô đắm đuối: “Em đã làm anh mất
kiểm soát rồi!”

“Anh có hối hận không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.