THANH MAI CỦA CHÀNG TRÚC MÃ CỦA NÀNG - Trang 235

Hơn nữa, đúng là có tác dụng biểu thị ngầm. Cô vốn luôn không biết cây
cao su có hình dạng như thế nào, có mùi vị gì mà lại mơ hồ ngửi được mùi
hương gỗ cao su.

Cho dù nói thế nào, loại rượu này đúng là rất thơm. Sau khi uống hết

nửa ly rượu nhỏ này, cô bước đến trước quầy thử rượu khác. Ở quầy rượu
này, nhân viên phục vụ cũng nói kiểu như vậy, anh ta đang giới thiệu với
một người đàn ông, “… Vị thơm của dưa, vị ngọt của đào và hương thơm
nhè nhẹ của gỗ cao su, các mùi hương này hoà trộn vào nhau tạo nên thứ
mùi vị vô cùng khác biệt…”

Loại rượu nho này không giống với loại Vương Xán vừa uống. Với

màu vàng kim, dưới ánh đèn loại rượu này rõ ràng rất mê hoặc lòng người.
Cô nhấc ly rượu lên, phát hiện ra loại rượu này hơi sốc hơn loại rượu cô
vừa uống. Có thể nhận ra sự khác biệt, cũng coi như cô đã tiến bộ hơn rồi.

Sau khi thử ba loại rượu, Vương Xán không còn lòng hiếu kì tiếp tục

nữa. Cô nhấc bừa một ly, lách qua đám đông, đi đến vị trí sát cạnh cửa sổ.
Ở chỗ này không nhìn thấy sân khấu biểu diễn, người cũng vắng hơn nhiều,
dùng một tấm màn che nửa rõ nửa mờ, toàn bộ chỗ ngồi là những chiếc
sofa nhỏ màu tím đậm. Khi vừa ngồi xuống, đã có cảm giác êm ái dễ chịu.

Yên lặng như vậy, Vương Xán bất giác lấy điện thoại trong túi ra xem.

Đúng như dự đoán của cô, Trần Hướng Viễn không hề gọi điện hay nhắn
tin đến. Nói một cách nghiêm túc, hai người không hề xảy ra tranh cãi, mặc
kệ ai là người nhận lỗi trước, ai là người giảng hoà trước. Thực ra Vương
Xán không sợ phải chủ động gọi điện cho anh, thế nhưng lại hoàn toàn
không biết nên nói gì với anh.

Sau khi suy nghĩ kĩ, cô gửi đi một tin nhắn, hỏi Trần Hướng Viễn đang

làm gì. Sau đó rất lâu, cô vẫn không nhận được tin nhắn trả lời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.