THANH MAI CỦA CHÀNG TRÚC MÃ CỦA NÀNG - Trang 348

Bước chân của Hoàng Hiểu Thành không hề chậm hơn Vương Xán,

nhưng tinh thần lại sảng khoái, hiển nhiên thể lực mạnh khỏe, dẻo dai hơn
cô nhiều.

“Em thực sự già rồi, trước kia chạy lên núi không hề hấn gì, bây giờ

lại thở gấp thành mức độ này, trời đất ơi.”

“Em vừa khỏi cúm mà, mau ngồi xuống, lau khô mồ hôi đi, đừng để bị

cảm lạnh nữa.”

Hôm nay vẫn chưa phải cuối tuần, không có nhiều sinh viên lên đây

đọc sách, thỉnh thoảng cũng có những đôi tình nhân quấn quýt, dạo bộ trên
này, hoặc ngồi xuống hóng ánh nắng ấm áp ban chiều.

Vương Xán và Hoàng Hiểu Thành ngồi dưới bóng một cây bạch quả

lớn. Hoàng Hiểu Thành nhìn ngó xung quanh rồi bật cười nói: “Trên trang
web của trường học có một mục tổ chức hoạt động thường niên, các cựu
sinh viên của trường kể về nơi đầu cầm tay, trao nụ hôn đầu của mình với
bạn gái, có rất nhiều phản hồi khác nhau. Em đoán xem, những nơi thuộc
top đầu là những nơi nào?”

Vương Xán bất giác mỉm cười, đáp án quá dễ để đoán ra. So sánh với

cảnh vật của các trường đại học quanh đây, trường đại học Khoa học tự
nhiên vẫn luôn nổi tiếng nghiêm ngặt học hành, thế nhưng sinh viên nơi
đây không phải là những con mọt sách, ngốc nghếch, đến khi họ yêu ai
cũng không hề kém lãng mạn hơn bất cứ sinh viên trường nào khác. Ngọn
núi với những cây bạch quả này chất chứa những kỉ niệm tuổi thanh xuân
của họ. Điều quan trọng hơn là, nơi này thực sự cũng chính là nơi họ trao
nụ hôn đầu, sau đó bắt đầu chuyện tình lãng mạn.

Lúc đó, vừa bắt đầu học kì mới, đúng vào thời khắc đầu thu, cây bạch

quả vẫn chưa chuyển sang màu vàng sẫm. Ánh nắng còn rực rỡ, xán lạn
hơn hôm nay nhiều, nhiệt độ đương nhiên cũng cao hơn. Có điều, Vương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.