THANH MAI CỦA CHÀNG TRÚC MÃ CỦA NÀNG - Trang 402

“Anh đừng nói mấy lời khách khí đó.” Vương Xán lên giọng mỉa mai.

“Người đàn ông suốt ngày rúc ở nhà như anh, niềm vui duy nhất chính là
uống cà phê ở một góc khuất trong quán Lục Môn, e là còn cần đi xem mặt
hơn em đấy. Mau chóng cầm vé đi, lấy hết dũng khí mà hẹn Tô San đi
cùng.”

Nhắc đến Tô San, Lí Tiến Hiên lập tức rụt đầu. “Cô ấy làm gì có thời

gian rảnh đi cùng anh?”

“Anh không hẹn thì làm sao biết người ta không rảnh? Em phục anh

rồi đấy, trước kia mọi người đều tưởng cô ấy đã kết hôn. Sau đó La Âm đã
nói rõ ràng cho anh biết cô ấy vẫn còn độc thân cơ mà. Anh cứ uống cà phê
ở đó mấy năm nữa mà không chịu thổ lộ tình cảm sao? Yêu thầm thú vị đến
vậy sao?”

Lí Tiến Hiên im lặng không nói câu nào, Vương Xán chẳng thèm để

tâm đến thái độ bất định của anh, tiếp tục nói thêm: “Cho dù cô ấy từ chối
anh, cũng chẳng ngăn được anh tiếp tục thích cô ấy. Em hiếm khi lo chuyện
bao đồng thế này, nếu anh lãng phí hai tấm vé này, em sẽ không tha cho anh
đâu.”

Đến ngày cuối cùng của năm nay, dưới sự đốc thúc của mẹ, Vương

Xán đành phải ngoan ngoãn thay y phục, trang điểm nhẹ nhàng bắt xe taxi
đến địa điểm hẹn gặp.

Đó là một nhà hàng Hồng Kông nằm trong trung tâm mua sắm, cách

một tấm kính, Vương Xán thấy một người đàn ông trẻ tuổi đang ngồi ở bàn
số 6 sát cửa sổ mà cô đã hẹn từ trước. Anh mặc một chiếc áo sơ mi màu
trắng, mái tóc ngắn, gọn gàng, khuôn mặt trắng trẻo, sạch sẽ, với thái độ
chăm chú, xem ra vô cùng nho nhã, lịch sự, ấn tượng đầu tiên rất tuyệt,
cũng là loẩ tr người mà cô thích. Tuy nhiên, Vương Xán vẫn cảm thấy vô
vị, chán nản.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.