THANH MAI CỦA CHÀNG TRÚC MÃ CỦA NÀNG - Trang 416

Mãi cho tới khi ánh đèn sau tấm rèm kia vụt tắt anh vẫn cứ ngồi trong

chiếc xe ấy, không biết bao lâu sau mới lái xe quay về.

Ngày hôm sau, Vương Xán xóa tên anh ra khỏi danh sách liên hệ trên

MSN, đây là điều anh hoàn toàn không thể nào dự liệu được, anh ngây
người nhìn vào màn hình máy tính hồi lâu.

Sau khi tan làm, Trần Hướng Viễn lại lái xe đến quán cà phê Lục Môn.

Anh nhìn thấy Vương Xán xuất hiện ở cổng vào tòa soạn, đối với một
phóng viên mà nói, thời gian này tan làm cũng đã coi là muộn rồi. Hai vai
cô buông thõng, chậm rãi bước đi trên đường, xem vẻ đang rất mệt mỏi, rệu
rã. Ngồi bên cạnh cửa sổ nhìn ra ngoài, anh thấy thân hình gầy yếu đó đang
bước đi chậm rãi. Anh đang định đứng lên, lại thấy cô vẫy tay gọi một
chiếc taxi, chiếc xe đó nhanh chóng đi khuất khỏi tầm mắt. Trần Hướng
Viễn tựa người ra phía sau, bê cốc cà phê đen đã nguội tanh nguội ngắt lên
miệng uống một hụm.

Lời nói của Vương Minh Vũ lại vang lên bên tai anh: “Vu Lâm nói

không sai chút nào, cậu đúng là một người hướng nội.”

Anh mỉm cười tự mỉa mai bản thân, hướng nội? Có lẽ là vậy. Trong

ánh mắt người khác, từ trước đến nay anh luôn là người trầm tĩnh, lạnh
lùng, chỉ duy mỗi Vu Lâm có thể nhìn thấu được anh.

Anh muốn ra ngoài, thế nhưng lúc này trái tim anh lại vang lên một

giọng nói: “Hãy nhìn xem mình đã gây ra những gì cho Vương Xán? Trong
khoảng thời gian ngắn ngủi, mình chưa hề đem lại cảm giác vui vẻ trong
tình yêu nhưng lại gây ra biết bao phiền phức cho cô ấy. Một Vương Xán từ
trước đến nay luôn vui vẻ, lạc quan, một Vương Xán luôn cười tít mắt đầy
hứng khởi, một Vương Xán không hề do dự đáp lại mình một cách nhiệt
tình, một Vương Xán có thể ngủ vô ưu vô lo như một đứa trẻ…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.