THANH MAI CỦA CHÀNG TRÚC MÃ CỦA NÀNG - Trang 443

Bỗng nhiên Vương Xán dừng lại, rõ ràng thấy nét mặt đau đớn của

Trần Hướng Viễn và cũng cảm thấy được trái tim mình đang quặn thắt lại.
Sau đó, anh im lặng một hồi, lại nói tiếp: “Em lên nhà đi, Xán Xán, tạm
biệt.”

Chiếc xe của Trần Hướng Viễn quay đầu lại, nhanh chóng biến mất

trong bóng đêm.

Tuyết lớn nhiều ngày, tuy rằng đã tạnh được mấy hôm nhưng tuyết

tích tụ trên đường chưa tan hết, đến đêm khuya thời tiết lạnh giá, người đi
lại bước qua tạo nên tiếng động vô cùng thê lương, quạnh quẽ.

Vương Xán đưa mắt nhìn xung quanh, chỉ cảm thấy lạnh buốt xương

cốt, một lúc lâu sau, cô mới lê bước lên lầu, đón nhận cô chính là ánh mắt
đầy nghi vấn của mẹ. Cô đành tiếng: “Anh ấy không thích ăn đồ ngọt.”

“Con đừng có đánh trống lảng, không phải con nói đã chia tay với cậu

ấy rồi sao? Tại sao cậu ấy còn tới đây tìm con?”

Vương Xán không khỏi ấp a ấp úng trước ánh mắt chăm chăm kiên

định của bà Tiết Phượng Minh: “Cái đó… chúng con đang suy nghĩ lại mọi
chuyện.”

Điều khiến Vương Xán bất ngờ chính là, bà Tiết Phượng Minh dường

như rất vui trước quyết định này: “Vậy thì tốt quá còn gì, cậu ấy thực sự rất
tốt, mẹ với bố con rất hài lòng với Tiểu Trần. Cậu ấy chắc chắn là rất yêu
con, điều này mẹ có thể cảm nhận được. Tiểu Xán, con đừng có ghê gớm
quá, lấy mỗi câu “tính cách không phù hợp” để từ chối người ta. Hai người
ở bên nhau, ít nhiều gì cũng có sự khác biệt, va chạm, hôm khác mời cậu ấy
tới nhà ăn cơm đi.”

“Chúng con vẫn còn suy nghĩ…” Vương Xán nhất thời cảm thấy khó

nói, càng lúc càng nhỏ tiếng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.