THANH MAI CỦA CHÀNG TRÚC MÃ CỦA NÀNG - Trang 54

Trần Hướng Viễn khởi động xe, CD vẫn chạy một bài hát tiếng Pháp.

Lần này Vương Xán hoàn toàn không có tâm trạng hỏi tên bài hát. Yên
lặng một lúc, Trần Hướng Viễn mở lời: “Vương Xán, hôm nay biểu hiện
của tôi rất kém phải không?”

Vương Xán không biết nên trả lời thế nào, liền nghí ngoáy dây thắt an

toàn, không nói một lời.

“Bố mẹ tôi và bố mẹ Tiểu Na là đồng nghiệp, cũng là bạn tốt, hai nhà

còn từng là hàng xóm.” Trần Hướng Viễn bình thản lái xe, mắt hướng về
phía trước. “Bố mẹ cô ấy đã từ chức từ lâu và bắt đầu kinh doanh thời
trang, một người ra Bắc vào Nam, một người phải trông cửa tiệm và lo kinh
doanh nên thường xuyên gửi cô ấy ở nhà tôi. Mẹ tôi luôn mong có một đứa
con gái, cũng thực sự yêu thương cô ấy như con cái trong nhà. Có thể nói,
cô ấy cũng như em gái tôi, tôi đã chứng kiến cô ấy lớn lên.”

Vương Xán cảm thấy nếu tiếp tục yên lặng thì chỉ thể hiện mình rõ

ràng là người hẹp hòi, cô liền cười nói: “Anh không cần giải thích, thanh
mai trúc mã mà, nghĩ là tôi hiểu rồi.”

“Thanh mai trúc mã? Nếu nó có nghĩa là cùng nhau khôn lớn thì

chúng tôi đúng là như vậy. Cô cũng là con gái duy nhất trong nhà, không
biết hồi nhỏ có cảm giác cô đơn không? Bố mẹ đều đi làm, chìa khóa treo
trên cổ. Nếu người lớn tăng ca, phải có một người ở nhà.”

Vương Xán lắc đầu: “Bố mẹ tôi đều là giáo viên. Hồi học tiểu học bố

đưa tôi đi học, lên cấp ba thì mẹ tôi tiếp quản. Sau khi học xong tôi lại đến
Vãn báo làm việc nên chưa gặp những chuyện như vậy.”

“Vậy là cô khá hạnh phúc. Tôi từ nhỏ đã sống nội tâm, không giỏi

biểu lộ cảm xúc nên không có nhiều bạn lắm. Tiểu Na lại hoàn toàn trái
ngược, cô ấy luôn hoạt bát, sôi nổi. Từ lúc đầu tiên đón Tiểu Na ở trường
mần non, đến sau này đưa cô ấy đi học, tôi đều không để những đứa trẻ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.