THANH MAI CỦA CHÀNG TRÚC MÃ CỦA NÀNG - Trang 57

“Tôi thích em, tích cách em cởi mở, hòa nhã, lại có thể dung hòa tính

cách hướng nội, do dự của tôi. Tôi nghĩ chúng ta sẽ rất hợp nhau. Em
không cần trả lời tôi ngay đâu, tôi đồng ý để em có thời gian suy nghĩ rõ
ràng.”

Đến câu tạm biệt Vương Xán cũng quên không nói, cô không quay

đầu lại, nhẹ nhàng bước lên lầu lấy chìa khóa mở cửa.

Bố mẹ đã ngủ, Vương Xán thở phào nhẹ nhõm. Vội vàng ra ban công,

Vương Xán thấy chiếc xe Ford màu xám quay đầu, cô ngẩn ngơ nhìn chiếc
xe khuất dần trong đêm tối rồi quay về phòng thay quần áo ngủ. Gió đêm
thổi qua khung cửa sổ, không khí trong phòng rất thoáng mát, dễ chịu
nhưng đêm nay Vương Xán chắc chắn sẽ mất ngủ.

“Tôi thích em.” Ba chữ này cứ vang bên tai cô, rồi phảng phất không

chịu rời, nhưng rõ ràng nó thiếu cảm giác chân thực. Tuy nhiên, lý do Trần
Hướng Viễn nói thích Vương Xán sau đó đã làm cô bất ngờ.

Tính cách cởi mở, hòa nhã, có lẽ là đúng – Vương Xán tự bình phẩm

bản thân. Còn, có thể dung hòa? Không biết từ khi nào, từ lúc quen anh đến
bây giờ, hình như cô đã dung hòa tính do dự và trầm lặng của anh ấy.

Còn về việc hai người liệu có hợp nhau không? Không có những lý do

lãng mạn khiến cô ngần ngại, tình yêu mà cô hi vọng không phải là một
cuộc gặp gỡ bình thường. Hơn nữa, sự tồn tại tất yếu của Thẩm Tiểu Na
làm cô chần chừ không biết có nên bắt đầu cuộc tình này không? Cô không
có cách nào cho bản thân một đáp án chính xác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.