THÀNH PHỐ HỒN RỖNG - Trang 323

chúng tôi cùng nhau nhấc một bước. “Tớ sẽ không rời khỏi cậu,” tôi nói.
“Dù cậu có thích thế hay không.”

Cô thì thầm vào tai tôi. “Tớ yêu cậu, Jacob.”

“Tớ cũng yêu cậu,” tôi thì thầm lại.

Tôi cúi xuống cầm điện thoại lên. “Bố ạ?”

“Tiếng ồn đó là gì vậy? Con đang ở cùng ai thế?”

“Con ở đây. Con ổn cả.”

“Không, con không ổn. Cứ ở yên đó.”

“Bố, con phải đi. Con xin lỗi.”

“Không. Đừng ngắt máy,” bố tôi nói. “Con đang bối rối, Jake.”

“Không. Con giống ông nội. Con sở hữu thứ ông có.”

Đầu bên kia im lặng một lát. Rồi: “Làm ơn về nhà đi con.”

Tôi hít một hơi. Có quá nhiều điều cần nói mà lại không có thời gian để

nói ra. Đành phải nói thế này: “Con hy vọng một ngày nào đó con sẽ có thể
về nhà. Nhưng trước mắt có những việc con cần phải làm. Con chỉ muốn bố
biết con yêu bố và mẹ, và con không hề làm những việc này để bố mẹ phải
buồn.”

“Bố mẹ cũng yêu con, Jake, và nếu là ma túy, hay bất cứ cái gì khác, bố

mẹ cũng không quan tâm. Bố mẹ sẽ giúp con vượt qua. Như bố đã nói, con
đang bối rối thôi.”

Rồi tôi ngắt máy, và nói một thứ ngôn ngữ tôi không hề từng biết là mình

biết, tôi ra lệnh cho con hồn rỗng đứng dậy.

Ngoan ngoãn như một cái bóng, nó làm theo.

VỀ CÁC BỨC ẢNH VÀ LỜI CẢM ƠN.

VỀ CÁC BỨC ẢNH

Giống như các bức ảnh trong tập đầu, Trại trẻ đặc biệt của cô Peregrine,

tất cả ảnh trong Thành phố hồn rỗng đều là những bức ảnh cũ thực thụ được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.