THÀNH PHỐ VÔ TẬN - Trang 295

bên bờ vực phá sản, Từ Tử Chính ngay tại tình huống như vậy một

mình ngăn cơn sóng dữ vì Từ gia chống lên một khoảng trời, thủ

đoạn tàn nhẫn trên thương trường của nam nhân này quả thực làm

người ta không thể không bội phục.

Nhưng mà, hắn đối với vợ và con trai mình... hoàn toàn

không có một chút trách nhiệm trọn vẹn.

Hắn từ nhỏ đã nói với Từ Thiếu Khiêm, nếu tương lai con

thích một người, nhất định phải chiều người đó lên tận trời, người

đàn ông thông minh phải biết làm thế nào để bảo vệ người mình

yêu, chỉ có người đàn ông ngu xuẩn nhất mới có thể để cho người

mình yêu khổ sở.

Từ Tử Chính làm một người đàn ông ngu xuẩn nhất, hắn để

cho người phụ nữ mình yêu nhất bị đưa ra nước ngoài, cuối cùng

thậm chí vì hắn mà chết; hắn để cho con trai ruột hàng năm tảo mộ

cho người khác, giữa cha con hai mươi mấy năm qua mỗi ngày đều

gặp mà không cách nào nhận nhau.

Tứ thúc... Ba?

Về sau nên đối mặt hắn như thế nào... Lại nên xưng hộ hắn

như thế nào?

Từ Thiếu Khiêm trước mộ bia hung hắn năm chặt nắm tay,

móng tay đâm thật sâu vào lòng bàn tay, lại không hề cảm thấy đau

đớn chút nào.

Không biết từ lúc nào trời đột nhiên đổ tuyết, trận tuyết cuối

cùng của mùa đông năm nay, bông tuyết nhỏ vụn tùy ý bay nhảy

bay lả tả đầy trời, lúc rơi xuống mặt đất lại bởi vì nhiệt độ trên mặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.