THÀNH PHỐ VÔ TẬN - Trang 378

Nhiều năm như vậy, Từ Thiếu Khiêm đối tốt với hắn, An

Nham vẫn đều ghi nhớ trong lòng. Thế cho nên rất nhiều lần, hắn

thậm chí sẽ ở trong mộng mơ thấy Từ Thiếu Khiêm, mơ thấy từng

giọt từng giọt chi tiết ấm áp khi hai người ở chung thời niên thiếu

ngây ngô.

Thời điểm sáng sớm tỉnh dậy, An Nham phát hiện bên môi

mình cư nhiên mang theo mỉm cười.

Cảnh mộng quay xung quanh con người quen thuộc bên

cạnh kia, hơi thở quen thuộc... khiến hắn cơ hồ muốn sa chân vào.

An Nham vẫn tưởng rằng, Từ Thiếu Khiêm tốt với hắn, là vì

coi hắn là bạn tốt, thậm chí là em trai ruột mà đối xử. An Nham nhỏ

hơn Từ Thiếu Khiêm một tuổi, lại biết hắn là người bạn tốt nhất của

anh trai, cho nên, mỗi lần được Từ Thiếu Khiêm quan tâm chăm sóc,

An Nham chung quy cảm thấy sự ấm ắp mà hắn cho mình này

giống hệt như anh trai mình.

An Nham vẫn cảm thấy, có thể có người bạn như Từ Thiếu

Khiêm là chuyện may mắn nhất của hắn.

—— được bạn như thế, người còn cầu gì?

Nhưng mà, hắn hoàn toàn không ngờ tới, Từ Thiếu Khiêm

cư nhiên thích hắn, còn là kiểu muốn triệt để giữ lấy hắn này, muốn

hung hăng tiến vào thân thể hắn, muốn làm tình với hắn đến hừng

đông... Một tình yêu tràn ngập ham muốn độc chiếm.

Điều này làm cho An Nham hoàn toàn không thể thừa nhận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.