có biện pháp thuyết phục bản thân thản nhiên tiếp nhận một người
đàn ông.
Mình tương lai nhất định sẽ tìm được cô gái mình thích, cho
cô ấy một đám cưới lãng mạn nhất, tạo dựng một gia đình hạnh
phúc mỹ mãn, sinh thật nhiều đứa con đáng yêu, sau đó làm một
người chồng tốt và một người cha tẫn trách…
Nhất định sẽ là như vậy, vốn nên là như vậy, không phải
sao…?
An Nham như đang thôi miên chính mình, lặp đi lặp lại
những lời này dưới đáy lòng.
Cũng không biết trải qua bao lâu, hắn cư nhiên mơ mơ
màng màng ngủ thiếp đi trên giường.
Trong mộng cư nhiên lại một lần mơ thấy Từ Thiếu Khiêm,
mơ thấy cái ôm nhẹ nhàng tựa lông vũ trong đêm mưa kia, mơ thấy
hắn thấp giọng nói An Nham tôi yêu cậu, mơ thấy cảm xúc phức tạp
trong cặp mắt đen nhánh kia, mơ thấy bóng dáng cô đơn khi rời đi
của hắn…
Cảnh trong mơ loạn thất bát tao làm giấc này An Nham ngủ
thực sự không an ổn, mãi đến khi đột nhiên vang lên tiếng chuông
di động khiến hắn bừng tỉnh khỏi giấc mộng. Lúc này, thời gian ở
Paris đã là bốn giờ rạng sáng, An Nham nhìn tên cuộc gọi, tiếp điện
thoại, có chút nghi hoặc nói: “Ba, sao lại gọi điện cho con vào giờ
này?”
Bên tai truyền đến âm thanh lo lắng của cha An Úc Đông:
“An Nham, anh trai con xảy ra chuyện, con sau khi xong việc hãy lập