THÁNH TÔNG DI THẢO - Trang 185

Lang quân ơi hỡi lang quân,

Dạy con cho được thành nhân, thành tài.

Dặn chàng kể tự xuân này,

Qua chín xuân nữa hạc mây từ trần.

Giàu sang cõi tục phù vân.

Nói xong đi ngủ. Sáng sớm mai, chỉ còn cái xác không mà thôi. Chồng

rất thương xót, nhưng sự tình như vậy, không làm thế nào được, chàng đành
nuốt lệ để thu xếp việc nhà.

Tám năm sau, hai con thi đỗ Hương cống. Tháng ba năm sau nữa, vào

ngày Thanh minh, anh gọi các con bảo rằng:

- Đêm ta nằm mộng thấy mẹ con về, bảo ta rằng: "Nợ trần đã trả, còn

ở lâu làm gì? Chức Thị thư khuyết đã lâu rồi, không về tất bị phạt". Mộng
đã như thế, có lẽ ta sắp chết chăng?

Nói xong nhắm mắt.

Các con xúm đến gọi thì tứ chi đã cứng đờ.

LỜI BÀN CỦA SƠN NAM THÚC: Gặp việc thỏa tình, duyên may

ràng buộc như anh cùng sĩ Thần Khê, thật là một cảnh sướng đệ nhất xưa
nay! Tại sao vậy? Đang lúc lưu lạc thôn cùng, cày bằng lưỡi, bừa bằng bút,
cái cảnh hiu quạnh khó mà tả hết. Bỗng nhiên lễ vật đem tới, xe hương kề
bên, rồi lại bỗng nhiên cùng với mỹ nhân đối tọa. Giờ phút ấy, cảnh ngộ ấy
và tấm lòng ấy, trong khoảnh khắc đã thay đổi khác hẳn, không còn cái bộ
dạng anh đồ kiết như xưa nữa. Rồi kế đến động phòng hoa chúc, bóng dáng
thần tiên, dù có vạn Tề Khương, Tống Tử (10)cũng không sánh kịp. Hơn
mười năm trời hưởng thụ, chén quỳnh rượu ngọc, khắp thế gian đâu đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.