THÁNH TÔNG DI THẢO - Trang 211

Nương thổ lộ tình thực rằng:

- Ta vì tình mà vương khổ, một khắc lúc này khác sao một năm, suy

nghĩ lung tung, bất giác hóa ra phiền não.

Tiểu hoàn nói:

- Tình ấy do đâu, há chẳng phải do người công tử lúc ban ngày đó

sao?

Nương nói:

- Hiểu được lòng ta, chỉ có em! Chàng trai Gia Lâm kia chính là duyên

chồng vợ cùng ta kiếp trước. Chàng từ phương xa đến, ta đã biết từ lúc
trước. Nay đến trường học đã lâu, mà không lưu thông được tin tức. Vừa
đến ngoài hàng rào mà tinh thần như đã hòa hợp, động đến tâm can, đó
chính là điều khiến ta xúc cảm.

Bèn bảo tiểu hoàn rằng:

- Sáng mai em hãy vì ta mà chuyển bức tâm thư, nhân tiện hỏi xem

nơi chàng trú ngụ, hoặc giả chàng muốn nhân đó mà gửi gắm mối u tình
chăng.

Rồi lấy giấy phóng bút đề thơ, dùng phong bì vàng dán kín.

Giờ Dần, tiểu hoàn mật lĩnh lời Nương, ra ngoài cửa nhà học đứng đợi

Sinh đến để chuyển bức thư tình. Nhưng Sinh lại cùng tám chín người bạn
xiêm dài áo chùng cùng đến. Tiểu hoàn thấy đông người không tiện chuyển
lời, lẳng lặng dấu phong bì vàng vào trong áo, có ý chờ lúc tan học ra về sẽ
bày tỏ tình cảm của tiểu thư. Nào ngờ Sinh từ khi nhìn thấy bóng tiểu hoàn,
đã đoán biết có được thư Ngô Nương đến, trong lòng bồi hồi, ngồi không
dính chiếu, buổi học chưa tan đã theo đường tắt về trước. Tiểu hoàn chờ
mãi đến lúc buổi học tan, chỉ thấy năm ba người bạn ra về, còn Dương Sinh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.