(12) Câu trong sách Luận ngữ.
Khán ngọc kì tiết bản vô tâm.
Nghĩa là:
Trộm ngọc cắp hương, quả có ý,
Xem hoa bẻ cành vốn vô tâm.
Tình cờ nhìn sang bên trái phía ngoài hàng rào, chợt thấy một góc
buồng cửi ngoài cửa sổ khép hờ, lộ ra một nửa gương mặt Ngô Nương, bèn
cao giọng đọc.
- Hữu bằng tự viễn phương lai bất diệc lạc hồ?(13)
-----
(13) Câu này trong sách Luận ngữ.
Nghĩa là: Có bạn từ phương xa đến, chẳng cũng vui lắm sao.
Nương mở cửa sổ nhìn thấy Sinh bèn đáp rằng:
- Nhân bất tri nhi bất uẩn, bất diệc quân tử hồ?
Nghĩa là: Người ta không biết đến mà mình không hề giận, chẳng là
quân tử lắm sao?
Bỗng từ mé tường bên đông nhìn thấy có bóng người.
Sinh không dám quyến luyến lâu hơn, vội dời chân đi. Nương bảo tiểu
hoàn:
- Ngoài kia có kẻ thở than, như có ý nhìn trộm, em nên ra hỏi thử vài
lời để dò xem sao!