THÁNH TÔNG DI THẢO - Trang 207

- Mỗi người hãy giữ lấy một bức hoa tiên này để ghi nhận tâm tình lan

quế cho ước hẹn phòng hoa ngày khác.

Đoạn hai người chia tay mà không ngừng quay lại nhìn nhau.

Dọc đường, Nương nghĩ bụng: Ta là phận gái, đi ra ngoài đến hai ngày

cha ta nếu biết mà không xét tình thì sẽ khu xử ra sao. Đến cửa, hỏi tiểu
hoàn:

- Tình hình nay sao?

Tiểu hoàn thưa:

- Không hề có việc gì xảy ra cả, đêm qua tiểu thư không ở nhà, tiểu

hoàn đã thay tiểu thư và lo việc nữ công, hai cụ không hề hỏi đến.

Nương lấy làm mừng vì thân sinh vô sự, cử chỉ như thường, nhưng

lòng dạ để cả ở nơi tình lang, ngày ngày mong đợi tin tức.

Còn chàng thì từ khi chia tay về nhà, nghĩ rằng việc may thật là hiếm

có lạ lùng. Hồn phách ngày đêm đều để cả ở Ngô Nương. Một hôm, sinh
bái từ Dương Công rằng:

- Nay kì thi đã đến gần, vào mùa thu tới. Riêng con ngày qua tháng lại,

việc học gián đoạn. Nay nghe đồn Ngô tiên sinh ở Tiên Du mở trường học
lớn, học trò nhóm họp như mây. Con muốn quảy níp theo thầy, muôn lần
mong cha hãy tạm tha thứ cho con trong đạo lễ sớm tối.

Dương Công nói:

- Việc học quý ở kịp thời. Chí làm trai phải nên như vậy. Sau này lập

được công danh chính là rạng rỡ ông cha, hiếu nào cho bằng hiếu ấy. Cứ gì
phải câu nệ tiết nhỏ nhặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.