THÁNH TÔNG DI THẢO - Trang 259

- Thấy người ta sắp rơi xuống giếng mà động lòng trắc ẩn, ấy là khởi

đầu cả lòng nhân đó. Nay ta giữa nơi núi non cùng đường không biết lối đi,
lên phương bắc không có ngựa cũ (34). Kiếm các thiếu Thiên Nhiên Lôi
(Thiên Nhiên Lôi là em gái của Vạn Xuân lấy chồng là Chủng Cảnh (35)).
Nàng há không chìa nửa cánh tay giúp đỡ sao. Vạn nhất mà trời giúp cho,
chuyến đi trót lọt thì cái nghĩa của nàng đáng khắc vào đá không quên.

-----

(34) Tích Tả truyện.

(35)Tích Cẩm Hương đình ký.

Nàng vui vẻ cùng đi. Vịn cây, vượt suối, ngày thì rẽ cây tìm lối, đêm

thì cùng nghỉ trên đá. Thiếu nữ đã ở chốn lâm tuyền lâu ngày nên biết rõ
các loài cây cỏ. Bấy giờ giữa đường có đói mệt thì thường hái quả mà ăn,
sống cả tuần không hề đứt bữa. Khi đến được thôn ấp dân thường. Công
bèn cùng nàng nghỉ lại đó.

Đêm ấy, Công bảo nàng rằng:

- Các cuộc gặp gỡ phận cả duyên kim từ xưa vẫn có. Nàng đi theo ta

bấy lâu, ân tình đã nặng, há chẳng phải ý Trời xếp đặt đó sao?

Nàng thưa:

- Theo chàng từ bấy đến nay, há còn lí nào trở về. Quãng đời từ nay về

sau, thân thiếp gửi cả cho chàng, như cánh bướm đầu hoa, uyên ương trên
cành, thiếp còn có thể nào tự làm chủ được.

Trong lúc dựa gối, Công bảo nàng rằng:

- Không ngờ giữa chốn rừng núi hoang vu lại được một cuộc gặp gỡ kì

thú nên cuộc nhân duyên này, hà tất phải mối manh nghi thức gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.