THÁNH TÔNG DI THẢO - Trang 43

- Hai ngày rưỡi rồi.

Người chú nín lặng, ăn cơm rồi đi ngủ. Đợi đến đêm khuya thanh

vắng, mới lẻn đem tiền gạo đến nhà cũ của anh mình để cho Chu Sinh và
dặn:

- Vài ba ngày nữa, thím nguôi giận thì cháu lại về.

Sinh vâng dạ, nhưng sau ba hôm vẫn không về.

Người chú lại đến, nói:

- Thím đã nguôi giận, sao cháu chưa về? Tiền gạo chú cho hôm nọ,

chừng đã hết, nhà chú thì nghèo, lấy gì cung cấp cho cháu mãi? Cổ nhân có
câu: "Thêm bát thêm đũa, gạo không phải thêm", nhà chú thêm một cháu
ăn cũng chẳng tốn gì. Cháu cứ cố chấp thế này, định làm ma đói hay sao?
Anh chị ta mất đi, chỉ còn để lại một giọt máu là cháu, cháu không nên tự
hoại thân.

Chu Sinh lại hẹn ba ngày nữa sẽ về. Nhưng hết hẹn cũng vẫn không

về. Người chú lại đến gọi ba bốn lần nữa, nhưng Sinh chỉ khất lần. Chú
giận vừa khóc vừa nói:

- Mày mê muội đến thế, ta đành mặc ý mày thôi. Từ nay ta không đến

nữa, cũng chẳng có gì mà cho nữa đâu.

Nói xong, người chú bỏ về. Sinh nhịn đói đi ngủ. Chợt thấy một viên

quan đầu đội mũ vuông, có vài chục người theo hầu, tay cầm thẻ bài vàng,
trên có dòng chữ: "Sắc cho Phò mã vào chầu. Khâm thử" (1).

-----

(1)Khâm thử: thời phong kiến, cuối sắc chỉ của vua, thường có hai chữ

ấy, nghĩa là phải kính cẩn làm như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.