THÁNH TÔNG DI THẢO - Trang 47

Sáng hôm sau, vợ chồng thức dậy, ăn uống vừa xong thì có triệu Chu

Sinh. Sinh mũ áo chỉnh tề ra hầu. Quốc Mẫu cho Chu Sinh ngồi ở một
chiếc ghế đặt trước sập rồng rồi khoan thai nói:

- Nơi đây là nước Hoa, từ khi Tiên Đế băng hà, việc nước rất nhiều,

Nguyên tử còn thơ ấu, ta lại là một bà già, một mình khó đảm nhiệm. May
nhờ dưới gối có Mộng Trang sớm hôm giúp việc, ta đỡ mệt nhọc. Không vì
lẽ ấy thì con gái xuất giá phải theo chồng cho đúng lễ xưa. Vậy Phò mã nên
gượng theo ý ta, cho Mộng Trang cứ ở đây, rồi ba ngày một lần, ta sẽ sai sứ
giả Xuyên Hoa (3)đem xe lại đón, xin đừng sai hẹn.

-----

(3)Xuyên Hoa sứ giả: tức là con bướm.

Chu Sinh vâng mệnh, lạy rồi từ biệt. Mộng Trang cũng đến tiễn chồng,

vẻ mặt buồn rầu. Nguyên tử đùa rằng:

- Vợ chồng mới một đêm, đã coi bằng trăm năm ư?

Quốc Mẫu mỉm cười. Mọi người cũng che miệng cười. Mặt trời dần

dần lên cao, Sinh bỗng tỉnh giấc, biết lại là một giấc mộng.

Cứ như thế ba mươi ngày thì mười ngày nằm mộng.

Thật là:

Mộng về thăm Hoa Quốc,

Tỉnh giấc lại văn thơ.

Lửa bếp không hề đỏ,

Dung nhan đẹp quá xưa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.