THÁNH TÔNG DI THẢO - Trang 46

- Việc trăm năm không nên cẩu thả. Mà chưa làm lễ thành hôn, Phò

mã nghỉ lại đây cũng không hợp lễ. Vậy hẹn đến ngày đó, ta sẽ sai quan
đem xe lại đón.

Nói xong, Quốc Mẫu truyền cử nhạc tiễn Chu Sinh ra ngoài cõi, còn

mình thì nhìn theo. Sinh vừa ra khỏi cửa, chợt nghe gió thổi, bừng mắt tỉnh
dậy mới biết là mình vừa nằm mơ. Nhưng miệng còn sặc hơi rượu, bụng
vẫn còn no. Suốt ba ngày liền, Sinh thấy mình vẫn no say như thế.

Tới ngày hẹn, Chu Sinh lại nằm mộng như lần trước, thấy trên điện

vàng, hương hoa tề chỉnh, đàn sáo đang hòa. Quốc Mẫu truyền quan Ngự y,
đem áo mũ mới may đến, có đủ các màu. Lại sai quan đội mũ, mặc áo cho
Chu Sinh, rồi truyền cho cung nữ phò Mộng Trang ra phòng làm lễ giao
bái. Lễ xong, Quốc Mẫu tự tay rót rượu vào hai chén ngọc mà rằng:

- Chúc vợ chồng con trăm con ngàn cháu!

Rồi đến lượt Nguyên tử và cung nhân, mỗi người đều có lời chúc tụng.

Một lát sau, tả hữu đỡ Phò mã và Công chúa về tây phòng.

Chu Sinh cùng Mộng Trang ngồi đối diện nhau. Sinh nhìn kỹ Mộng

Trang thì thấy: tuyết hờn thua trắng, ngọc thẹn kém trong, ngón tay búp
măng thon thon, hàm răng hạt bầu nho nhỏ. Nếu không là gái dưới trăng
Dao Đài, thì cũng là tiên trên núi Quần Ngọc (2), trần gian làm gì có người
như vậy? Nhưng nhìn kỹ, sau lần áo lót mình, Sinh thấy ở bụng Mộng
Trang có nhiều ngấn ngang, duy có điều ấy là hơi lạ.

-----

(2)Dao Đài, Quần ngọc: đều là những nơi tiên ở.

Đêm ấy vui vầy êm ấm, bất tất kể hết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.