THÁNH TUYỀN TẦM TUNG - Trang 104

Tôi đã biết một ông cụ Tang được gọi là Tang Bá Thiên, không ngờ ở

đây còn có một Thiên Vương Lão Tử(3). Ân tình thì phải trả, nhưng có nên
lấy mạng của mình ra để đánh bạc hay không, tôi lập tức bị vấn đề này làm
cho đầu phình to gấp đôi, không biết nên thoái thác như thế nào. Tuyền béo
lắm mưu ma chước quỷ, bày cho tôi: "Lão Hồ, hay là trước tiên cậu cứ thử
nghe ngóng xem thực ra đánh cược như thế nào. Nếu giữ lại được cửa tiệm
thì đương nhiên là không còn gì tốt hơn; Không may không giữ được thì
cũng đành chịu, chí ít ra cậu đã cố gắng hết sức rồi, họ sẽ không thể trách
móc gì cậu được."

(3) bá thiên có nghĩa là hùng bá thiên hạ, còn thiên vương lão tử có

nghĩa là vua cả thiên hạ. Nghĩa của hai biệt hiệu tương tự nhau.

Tôi nói: "Cách làm của cậu là hành vi thiếu trách nhiệm với mọi

người. Tôi làm việc, hoặc là không làm, nếu đã làm thì phải làm cho chót."
Tần Bốn Mắt liên tục nói đúng đúng. Tôi bảo anh kích động cái gì, tôi đã
đồng ý đâu, anh để cho tôi suy nghĩ kỹ càng một lúc đã.

Đúng lúc này, ngoài sân bỗng nhiên vang lên tiếng đánh nhau, chúng

ta mở cửa ra thì lập tức nhìn thấy mấy nhân viên trong tiệm đã bị người
đánh ngã lăn trên mặt đất, bị thương không nhẹ. Một thanh niên phì phèo xì
gà từ đi từ bên ngoài vào, sau lưng là một đám tay chân đi theo tháp tùng.
Y liếc xéo chúng tôi, dùng thái độ côn đồ mà chỉ người ông ma cô của y
mới có, hỏi: "Ông nội của tao đâu?"

Tần Bốn Mắt nhướng mày, chỉnh lại cà vạt, bước lên phía trước: "Cậu

cả Vương, nơi này là "Nhất Nguyên Trai", mời về cho!"

Thằng ma cô trẻ mắc cái tật chẳng khác gì người ông của y, không bao

giờ coi người khác ra gì. Y phà ra một hơi khói thuốc, chỉ vào Tần Bốn
Mắt, nói: "Người đâu, trừng trị!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.