THÁNH TUYỀN TẦM TUNG - Trang 106

Ma cô già nhìn thấy đám quân phản động của mình bị toàn thể quần

chúng nhân dân đánh cho không ngóc đầu lên được, tức giận đến mức mặt
mũi xanh lè. Tôi và Tuyền béo âm thầm giơ ngón tay cái, cùng cảm thấy
trận vừa rồi đánh không chê vào đâu được.

Ma cô già giận quá hóa cười, bước đến trước mặt tôi, nói: "Tốt tốt tốt,

không hổ là đồ đệ tốt mà lão yêu quái chọn lựa. Hừ, lão già ta đây thực sự
muốn nhìn xem, ngươi sẽ tìm ra ấn Bá Vương bằng cách nào." Nói xong
lão xách lỗ tai thằng cháu ma cô của mình lôi ra ngoài cửa.

Tôi hỏi ông Tiết ấn Bá Vương là cái gì. Ông không trả lời mà chỉ nói

quả nhiên anh hùng xuất thiếu niên, khen tôi có phong phạm giống hệt như
ông cụ Tang thời còn thanh niên. Tần Bốn Mắt nhặt kính dưới đất lên, vui
vẻ nói: "Hai vị thật bản lãnh, họ Vương kia e rằng cả đời này cũng chưa
bao giờ bị người nào đánh thẳng vào mặt như vậy."

Tôi lau máu trên mặt, nói thế chẳng đáng là cái gì, vào thời điểm tôi

và Tuyền béo tham gia trận đánh tiễu phỉ ở vùng cao mới thực sự được gọi
là ác liệt. So với đám thổ phỉ lẩn trốn trên núi, cái đám quân tư gia này chỉ
là trẻ con còn đang bú bình.

Náo loạn cả một đêm, ngay cả cơm chúng tôi cũng còn chưa kịp ăn.

Tuyền béo gào lên chết đói đến nơi, bụng tôi cũng không chịu thua kém sôi
lên ùng ục. Ông Tiết vỗ đầu, không ngừng nói xin lỗi, lập tức bảo phòng
bếp sắp một bàn tiệc.

Trước khi khai tiệc, ông Tiết thắp cho ông cụ Tang một nén nhang.

Người lớn tuổi hay đa sầu đa cảm, mới nói được hai câu đã lại rơm rớm
nước mắt. Tôi nhìn thấy đầy một bàn gà vịt thịt cá, con giun trong bụng
không ngừng biểu tình, vội vàng đỡ ông Tiết đứng dậy.

"Nhị gia, người là sắt cơm là thép, bỏ ăn bữa nào sẽ đói nhũn người

bữa đó. Nào, trước tiên ông ăn hết cái chân gà này để bổ sung một chút

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.