THÁNH TUYỀN TẦM TUNG - Trang 105

Tôi và Tuyền béo nhận thấy tình hình sắp đánh nhau đến nơi. Phát

khùng vì đã phải nhẫn nhịn cả buổi, cuối cùng đã kiếm được kẻ để phát tiết,
hai thằng hét lên một tiếng, không đợi đám cháu chắt kia kịp hiểu chuyện
gì xảy ra, quơ lấy chổi và ghế đẩu trong sân lập tức xông lên đánh. Phải nói
đám bảo kê này thường ngày chỉ biết bắt nạt người hiền sợ kẻ ác, có lẽ đã
lâu lắm rồi không đụng độ với người nào đánh nhau liều mạng như tôi với
Tuyền béo. Đánh một lúc, trên người chúng tôi đã dính không ít vết thương
bầm tím, nhưng bên phía bọn chúng thảm hại hơn, một trong số chúng bị
vỡ đầu chảy máu, đã ngất lịm. Tôi cứ tưởng rằng Tần Bốn Mắt sẽ phải chịu
thiệt, có ngờ đâu anh bạn trí thức này lại rất kiên cường, quần thảo với gã
ma cô từ chỗ cái giếng đến tận phòng khách, cả hai đã cuốn chặt lấy nhau
lăn lộn trên mặt đất.

Người ta thường nói, người thiện bị người lấn ngựa thiện bị người

cưỡi. Đối phó với loại cặn bã như vậy, phải cầm vũ khí đánh dập đầu bọn
chúng. Đám nhân viên trong tiệm lây nhiễm nhiệt huyết của chúng tôi,
đồng loạt vớ bừa lấy bất cứ thứ gì, đánh nhau với đám bảo kê chỉ được cái
bề ngoài hung hãn kia.

"Các ngươi làm cái trò gì thế này, tất cả dừng tay lại cho ta!"

Lão ma cô chợt rống lên một tiếng sư tử hống, màng nhĩ chúng ta

thiếu chút nữa bị xé rách. Tuyền béo bịt lỗ tai, chửi ầm lên: "Con mẹ nó,
lão già này đúng là cầm tinh con lừa, tiếng hét lớn quá thể."

Tôi ngoác miệng gào lên với cậu ta: "Đây là công phu nội gia, xem ra

lão ma cô kia là một người luyện võ."

Ma cô trẻ đang bị Tần Bốn Mắt đè xuống đất đánh cho tối tăm mặt

mũi, thấy ông nội mình xuất hiện, vội vàng kêu cứu. Tần Bốn Mắt liếc nhìn
lão già họ Vương, cười gằn một tiếng rồi lồm cồm đứng dậy, thắt lại cà vạt
ngay ngắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.