THÁNH TUYỀN TẦM TUNG - Trang 130

Hai kẻ nằm trên mặt đất, đầu tiên há miệng hít vào mấy hơi rồi mới

nói: "Vương lão anh hùng, việc này không có liên quan đến người khác,
ông tốt hơn hết là cho chúng tôi được giải thoát. Tránh cho sau này có
người bảo rằng người của nhà họ Vương cụ không hiểu đạo nghĩa giang
hồ."

Hắn vừa nói xong, Ma Cô Trẻ lập tức nhảy ra đá cho hắn một cú: "Đã

trộm đồ của nhà họ Vương chúng ta, mày còn dám mở miệng nói đạo
nghĩa."

Cú đá đó rất mạnh, người đó bị đá bay đi cả nửa mét, vừa rơi xuống

đất đã ộc ra máu mấy lần liền. Ma Cô Trẻ đang định tiếp tục đánh nữa,
Vương Phổ Nguyên đã quát lên "Thanh Chính", gã lập tức rụt chân lại, giải
thích: "Ông nội, do hắn đã. . ."

Vương Phổ Nguyên phất tay, Ma Cô Trẻ không dám nói thêm câu gì,

ngoan ngoãn lùi lại đứng bên cạnh cái lọng phật. Qua cuộc đối thoại ngắn
vừa rồi của hai người, tôi thấy hiển nhiên là nhà họ Vương đã bị kẻ khác
đánh cắp mất một món đồ quan trọng nào đó, còn hai kẻ này là nghi phạm
đã bắt được. Tuy nhiên, xét theo những gì vừa diễn ra, có lẽ vật bị mất trộm
vẫn còn chưa lấy lại được, mà đã bị đồng lõa của chúng mang đi mất.
Vương Phổ Nguyên bắt chúng tôi đến đây, đơn giản chỉ là vì hoài nghi
chúng tôi, cho rằng chúng tôi có liên quan đến việc này.

Vương Phổ Nguyên bước tới trước mặt tôi, hỏi: "Hồ Bát Nhất, cậu có

biết ta và lão yêu quái đã từng đánh cược với nhau hay không?"

Tôi thành thật trả lời lão: "Tiết Nhị gia đã nói sơ qua."

"Vậy cậu có biết làm thế nào để tìm được ấn Bá Vương không?"

"Biết đại khái một chút, nghe nói là phải hợp nhất hai món tín vật

truyền thừa của sư môn lại."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.