THÁNH TUYỀN TẦM TUNG - Trang 138

Đáng tiếc ông bác người Mỹ không hiểu tiếng thổ ngữ Bắc Kinh của

cậu ta, trên đường đi hai người căn bản nói chuyện theo kiểu ông nói gà bà
nói vịt. Sau khi vào đến nội thành, chúng tôi vội vàng chạy về khu phố Tàu.
Vừa mới đến cửa trụ sở chính, chúng tôi đã bị một đám thanh niên tóc vàng
chặn lại. Bọn họ vừa đẩy chúng tôi vừa nói: "Chạy mau, cảnh sát đang chờ
hai người ở bên trong." Tôi nhận ra kẻ cầm đầu chính là Tóc Vàng chạy
đến nhắn tin bị chúng tôi đánh nhầm ở ngõ hẻm sau quán bar ngày hôm
qua, bèn tóm lấy gã lôi qua một bên, hỏi: "Chuyện gì xảy ra? Cảnh sát tới
để làm gì?"

Gã vừa đẩy hai đứa tôi vừa nói: "Tiết Nhị gia bảo tôi chờ các anh ở

chỗ này, người của cục cảnh sát đã vây kín tiệm rồi. Ông ấy nhắn các anh
trốn đi mau."

Tuyền béo eo éo hỏi tôi: "Lão Hồ, có phải cậu đã ăn vụng bắp ngô sau

lưng tớ cho nên mới bị gặp quả báo hay không?"

Tôi nói, cậu đừng có mà đổ vạ, vừa rồi cả xe ngô của người ta thiếu

chút nữa là bị một mình cậu chén sạch, cậu còn ở đó mà oán tôi. Tôi hỏi
Tóc Vàng, Tiết Nhị gia còn nhắn nhủ gì nữa không.

Tóc Vàng thấy chúng tôi vẫn còn chưa chịu đi, nôn nóng dậm chân:

"Cảnh sát nói hai người phóng hỏa giết người, là phần tử nguy hiểm, đã
phát lệnh truy nã rồi. Các anh đi mau, nếu không đi sẽ bị họ bắt bây giờ!"

Tôi và Tuyền béo nhìn nhau, cả hai không thể tin được lời gã nói là

nói thật. Giết người? Đùa quá lố rồi! Hai thằng chúng tôi thiếu chút là chôn
thây nơi hoang dã, thế quái nào mà giờ lại biến thành tội phạm bị truy nã?
Tôi bảo, giờ không thể chạy được, bỏ chạy chẳng khác nào có tật giật mình,
sợ tội bỏ chạy. Chúng ta phải tới "Nhất Nguyên Trai" hỏi cho rõ ngọn
ngành, để xem chính xác đã xảy ra chuyện gì. Tuyền béo cũng đồng ý với
tôi, chúng ta cây ngay không sợ chết đứng. Chúng ta, một không giết người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.