THÁNH TUYỀN TẦM TUNG - Trang 299

tìm bảo vật này. Ý kiến của tôi là thế này, chờ đến khi Lưu Mãnh tỉnh lại,
chúng ta sẽ nhờ lão hỏi lại Adong cho cặn kẽ, xem có bỏ sót manh mối nào
hay không, sau đó kiếm người đưa Lưu Mãnh ra ngoài rừng. Về phần
Adong, nếu như anh ta tình nguyện gánh trách nhiệm dẫn đường cho chúng
ta thì không còn gì tốt hơn, nếu không muốn. . ."

"Không muốn cũng phải dẫn," lần này Tần bốn mắt cứng rắn khác

thường, "Chúng ta đã bị người khác cướp đường chạy trước, không thể tốn
thêm thời gian dò tìm đường nữa, phải bắn một phát trúng đích ngay, nhằm
thẳng tới ngôi đền thờ mà tiến."

Tuyền béo nói: "Người Mỹ các anh sao lại ích kỷ quá thể đến thế, vợ

con người ta đang ở nhà trông ngóng kia kìa, anh bảo đi là phải đi hay sao."

Tần bốn mắt đẩy kính mắt một cái, nói với chúng tôi: "Tóm lại, việc

dẫn đường cứ làm theo quyết định của tôi. Adong sẽ không rời khỏi đội
ngũ của chúng ta, điều này tôi dám khẳng định. Về phần dùng phương pháp
nào, các anh không cần phải bận tâm."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.