THÁNH TUYỀN TẦM TUNG - Trang 303

đứng dậy, múa may tay ra hiệu bảo tôi đi theo hắn. Tuyền béo nói: "Đồ con
lừa này muốn dẫn chúng ta đi đâu, liệu có phải là một cái bẫy hay không?"

Tôi học theo tên tù trưởng, rút một cây củi ra để làm đuốc chiếu sáng:

"Cứ ngồi yên một chỗ thì biết đường nào mà lần. Nếu hắn muốn hại chúng
ta thì thiếu gì cơ hội, cần gì phải tỏ ra khúm núm như thế này. Cậu đi lấy
súng đi, chúng ta theo hắn đi một chuyến xem rốt cục là cái đồ ma trơi gì."

Tôi bảo cậu ấm Vương mang thịt lợn rừng đã được nướng chín vào

trong cho Tần bốn mắt và Adong. Y ậm ừ đáp lại, dùng cây đao cùn cứa ra
một miếng thịt rồi cầm nó đi thẳng vào trong lều. Tuyền béo nói, chỉ sợ
thằng ranh con này trầm uất quá mà thành bệnh, nếu không chữa trị nhanh
chóng sau này sẽ biến thành một kẻ tự kỷ. Tôi đáp lại, bệnh tâm lý phải
được dự phòng và trị liệu sớm. Hiện giờ, tất cả các dấu hiệu đều cho thấy,
cậu cả nhà họ Vương đang có dấu hiệu nhiễm bệnh thời kỳ đầu. Khi nào trở
về phải trị liệu ngay tức thì, nếu chậm trễ có thể sẽ khiến thằng ranh này
càng lún sâu vào trầm cảm hơn.

Tù trưởng Mặt Nạ dẫn tôi và Tuyền béo leo một mạch lên đỉnh núi.

Trong đêm tối, những viên đá nhỏ liên tục làm chúng tôi trượt chân, tình
trạng mặt đường cực xấu. Tuyền béo một tay cầm đèn pin một tay vác súng
trường: "Hắn định tới chỗ nào thế này, tại sao càng đi lại càng thụt lùi thế?"

Tôi nhìn địa hình nhấp nhô, rồi nhìn lên trời để dùng sao định vị, sau

đó bảo với Tuyền béo: "Giờ chúng ta đang hướng tới đỉnh của sào huyệt
Malik, chính là chỗ cái hang táng người chết mà bên trong chất đầy kén xác
chết lúc trước ấy."

"Cậu khẳng định là hắn hiểu được ý cậu muốn hỏi về vấn đề có liên

quan đến bùa Mô Kim?"

"Không sai được, hắn đã nhiều lần chỉ vào vật báu trước ngực cậu.

Nếu như vậy mà còn không hiểu nữa, thế thì chúng ta đừng có đi tìm đền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.