THÁNH TUYỀN TẦM TUNG - Trang 388

cái lò nung khổng lồ, cho nên dù nóng nhưng không hiểu sao mồ hôi túa ra
ở trên lưng lại lạnh ngắt.

Tôi đi vào trong đường hầm nhánh vừa mới phát sinh vụ đấu súng

trước hai người. Tuyền béo nhặt một vật dài đen xì xì ở dưới đất lên. Cậu ta
nhìn lướt qua rồi đưa nó cho tôi, bảo: "Lão Hồ, cậu thử nhìn xem, đây có
phải công cụ của công nhân khai thác mỏ ngày trước không."

Tôi cầm lấy, sờ nắn rồi rút ở bên dưới ra một băng đạn, ba người

chúng tôi cùng sững người ra một thoáng. Đầu Trọc giật lấy vũ khí đã bị
nung chảy đó khỏi tay tôi: "Trời ạ, là súng!"

Thứ gì có thể nung chảy súng ống bằng kim loại biến dạng đến mức

độ này chỉ trong một thời gian ngắn? Trong đầu tôi nổ đánh sầm một tiếng
bởi một ý nghĩ đáng sợ. Tiếp tục đi sâu vào trong hầm mỏ vài bước, tôi lập
tức nhìn thấy một cảnh tượng cực kỳ bi thảm. Ở trong cùng của hầm mỏ, có
vài thi thể cuộn tròn đã cháy thành than. Sở dĩ có thể nhận biết được là thi
thể của con người, hoàn toàn là nhờ vào những viên đạn và súng ống bị
nung chảy đã biến dạng nằm rải rác ở xung quanh.

Chúng tôi đứng từ xa nhìn đám thi thể ở tận cùng đường hầm, họ vẫn

giữ nguyên nét mặt méo mó kinh hoàng trước khi chết. Có người ngồi xổm
dưới đất, đầu ngửa ra phía sau, thân thể cuộn tròn lại; Có người dùng hai
tay ôm chặt lấy đầu; Có người lại nằm rạp dưới đất, siết chặt hai nắm đấm,
hiển nhiên là đã phải hứng chịu sự đau đớn do lửa cháy dữ dội thiêu đốt.

Lông tóc toàn thân dựng đứng, tôi vẫy Tuyền béo và Đầu Trọc lại gần

rồi nói: "Khu mỏ này quá mức ma quái! Những người này không hiểu từ
đâu ra, nguyên nhân chết lại quá mức kỳ quặc, chúng ta ra ngoài đã rồi tính
sau."

Gáy Đầu Trọc đổ mồ hôi như suối, lão hỏi bằng giọng gần như đứt

hơi: "Họ đã chết thế nào, vì sao ngay cả một tiếng kêu cứu chúng ta cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.