THÁNH TUYỀN TẦM TUNG - Trang 49

nấm mốc cũng sẽ không bao giờ lầm lẫn, bên trong khu nhà hoang có thi
thể!

"Ông. . . ông đừng làm tôi sợ, khơi khơi phòng ở lấy đâu ra mùi thi

thể!" Triệu cóc gãi đám chốc trên đầu, cố tỏ ra bình thản nói, "Tôi thấy ông
nhất định là đã bị ngộp tới choáng váng. Chúng ta mở hết cửa sổ cho phòng
thoáng khí rồi nói sau."

"Không, trước hết ông đi mua một lọ dấm, cả khẩu trang nữa, khẩu

trang càng dày càng tốt, tốt nhất là bên trong có than đá. Cho dù đã thông
thoáng, loại khí bên trong vẫn gây độc hại đối với cơ thể con người, không
thể coi thường. Chúng ta không mang theo trang bị, chỉ có thể tùy cơ ứng
biến."

Thấy tôi không có vẻ gì là trêu đùa hắn, Triệu cóc lập tức nghiêm

trọng hẳn lên: "Đm, không phải là vật đó đấy chứ? Tôi bảo này lão Hồ, hay
là đổi sang chỗ khác được không, không cần thiết phải tranh địa bàn với
người chết mà? Có câu 'cây chuyển thì chết, người chuyển thì sống'. Người
chết không thể di chuyển, nhưng chúng ta thì có thể di chuyển đúng
không?"

Tôi vẫn cứ thấy khúc mắc mãi về phong thủy của căn nhà hoang trên

Cổ Bình Cương. Thời buổi này mà trong một khu dương trạch chẳng hiểu
tại sao lại xuất hiện mùi thi thể, bên trong tất nhiên ẩn dấu nguyên nhân sâu
xa. Nếu cứ bỏ đi như vậy, tôi thật sự có phần luyến tiếc. Nhưng nếu như cứ
xâm nhập bừa vào trong, không may có hành động sơ suất nào thì không
thể nào giải thích với Triệu cóc được. Trong lúc tiến thoái lưỡng nan, Triệu
cóc đột nhiên dùng tay đè đầu tôi xuống, thì thào bảo: "Có người!"

Tôi đang nhập tâm suy nghĩ tại sao trong khu nhà bỏ hoang lại xuất

hiện mùi thi thể, hoàn toàn không để ý tới 'người' trong câu nói của Triệu
cóc xuất hiện ở chỗ nào. Bị hắn đè đầu xuống như vậy, tôi mới phát hiện ra
vừa rồi mình đã chủ quan. Tôi hỏi hắn người đó đang ở đâu, chợt thấy môi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.