THÁNH TUYỀN TẦM TUNG - Trang 99

THÁNH TUYỀN TẦM TUNG

Thiên Hạ Bá Xướng

www.dtv-ebook.com

Chương 12: Thiên Vương Lão Tử

Tần Bốn Mắt rào trước đón sau, tôi đồng ý cũng dở mà phản đối cũng

không xong. Tuyền béo tỏ rõ quan điểm việc gì ra việc đó, nếu có khả năng
giúp đỡ thì hai chúng tôi sẽ không bao giờ thoái thác, bởi vì đã nợ ân tình
của các vị. Nhưng, nếu như vì thế mà phải bán người anh em kết nghĩa cho
các vị làm quản lý, bản thân tôi là người đầu tiên không đáp ứng. Tần Bốn
Mắt không ngừng cam đoan với chúng tôi không phải vấn đề về di chúc,
nhưng lại không chịu hé lộ thêm một chút thông tin nào. Chúng tôi bị anh
ta úp úp mở mở làm cho không biết đâu mà lần suốt cả quãng đường, cuối
cùng cũng về đến "Nhất Nguyên Trai" ở khu phố Tàu.

Còn chưa vào cửa đã cảm giác có chuyện khác thường. Ngoài cửa

tiệm có mấy nhân viên đang phun nước dập lửa, cửa chính đã bị đốt cháy
đen từ bao giờ. Sau khi vào trong, chúng tôi phát hiện ra bên trong còn
thảm hại hơn, đồ đạc bị đập nát vương vãi khắp mặt đất, không ít người bị
thương chảy máu, Tiết Nhị gia thì đang ở bên cạnh sân vườn tổ chức một
phân đội cứu thương nhỏ, đang xử lý và băng bó vết thương cho mọi người.
Theo tôi thấy, chắc chắn đã có người đến đập phá, vội hỏi: "Tiết Nhị gia,
ông không bị thương đấy chứ?"

Trên trán buộc một sợi dây năm màu, ông lão vừa nhìn thấy tôi đến,

ôm lấy cổ tôi khóc rống lên: "Cậu chủ, lần này cậu đi không đúng lúc chút
nào. Người cha đáng kính của cậu đang ở trên trời chờ mong lắm đấy!" Tôi
thầm nhủ, lần này lại xướng ra cái trò khỉ gì nữa đây? Người cha đáng kính
của tôi ngày nào mà chẳng ở nhà hát Sa gia bang(1), khỏe như vâm, làm
sao ông lại khóc lóc bảo rằng đã lên thiên đàng rồi. Ông Tiết thì thầm vào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.