THẬP GIÁC QUÁN - Trang 179

"Về nhà, tôi muốn về nhà, tôi sẽ bơi về..."

"Agatha, hãy bình tĩnh, hít thở thật sâu." Poe nói, vỗ về lưng cô.

"Agatha, không ai coi cậu là hung thủ cả. Không ai giết cậu cả."

Agatha như một đứa trẻ đang giận dỗi, vùi mặt xuống bàn và không

ngớt nhắc đi nhắc lại "Về nhà, về nhà..." rồi cô khóc thút thít.

Hồi lâu sau cô bỗng ngẩng lên, giọng khàn đi, như một cái máy vô

cảm. " Tôi vào nấu cơm."

"Không sao đâu. Chúng tôi sẽ làm, cậu cứ nghĩ đi."

"Không." Agatha hất tay Poe ra. "Tôi không phải hung thủ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.