THẬP GIÁC QUÁN - Trang 198

anh Ttôi nhấc máy ngay, như thể đang chờ tôi. Giọng anh vừa khóc vừa
cười: 'Vợ chồng Kitamura và người làm vườn Yoshikawa cũng sẽ chết.
Như món quà tạm biệt của hai chúng ta...' Tất cả những gì tôi hiểu là anh ấy
đã hóa điên rồi. Tôi nói gì cũng không nghe, lảm nhảm rằng hai người họ
sắp bắt đầu một cuộc đời mới, gửi lời chúc phúc từ địa ngục, bảo tôi hãy
giữ gìn món quà đã nhận được... sau đó dập máy. Anh tôi không còn sống.
Dù bằng chứng logic chỉ ra là có thể, nhưng tâm lý thì không. Anh ấy
không tự sát vì đã giết vợ, mà bởi chẳng thể sống cùng vợ như vậy thêm
nữa nên mới đưa cô ấy cùng đi."

"Nhưng, anh... "

"Shimada, Kawaminami! Nakamura Seiji đã chết. Anh dành hai ngày

kể từ khi giết vợ đến lúc tự sát không phải để gửi cánh tay trả thù tôi, khiến
tôi nhìn thấy mà đau khổ cùng cực. Hai ngày đó, anh đã ôm chặt xác
Kazue, người phụ nữ khi còn sống anh ấy không thể có được."

Kojiro trầm mặc. Nhìn từ phía sau, ông già nua và nhỏ bé hẳn đi.

Ông bất động trước giàn tử đằng. Ơng đang tìm kiếm điều gì?

Kawaminamk tự vấn. Bóng hình người tình đã chết thê thảm? Khuôn mặt
sát thủ, cũng chính là anh trai ông? Hay cô con gái đã bất hạnh từ giã cõi
đời?

Đúng như Shimada phân tích, Kojiro mới là cha của Chiori. Vậy,

người căm hận những sinh viên đã dẫn đến cái chết của Chiori phải là...

"Tôi muốn hỏi anh một câu nữa." Shimada phá tan sự im lặng đáng sợ.

"Anh làm gì với cánh tay bà Kazue? Giờ nó ở đâu?"

"..."

"Anh Ko, tôi... "

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.