THẬP GIÁC QUÁN - Trang 212

Sau khi Ellery và Poe rời đi, Van uể oải đứng dậy, trở về Thập Giác

Quán. Vị chua và đắng ngắt sau khi nôn vẫn chưa hết hẳn. Cậu không buồn
nôn nữa nhưng cảm giác như vẫn còn thứ gì đó tắc trong ngực.

Bầu trời xám nhạt, lặng gió và không lạnh lắm, nhưng vai cậu cứ run

lên từng hồi dù đã mặc áo len. Cậu nhìn rừng thông im lìm xung quanh.

"Van! Poe! "

Là tiếng Ellery, vọng lại từ mé phải phế tích Lam Ốc.

Vann đứng dậy, cố chạy từng đoạn ngắm, dù đôi chân chẳng nghe lời.

Poe nhanh chóng chạy từ phía vịnh lại. Hai người gặp nhau chỗ hốc rừng
thông mọc quanh phế tích.

"Poe, Van! Lại đây!"

Hai người đi dưới tán thông chĩa ngang trên đầu, thấy Ellery đang

đứng vẫy tay giữa khoảng đất trống. Nhìn từ Thập Giác Quán thì chỗ này là
một góc chết, bị che khuất dưới rừng cây.

Cả hai vội chạy đến, ngừng thở vì kinh hãi khi nhìn thấy thứ dưới chân

cậu.

"Chết rồi!" Ellery bất lực lắc đầu.

Leroux nằm sóng soài dưới đất. Cậu mặc sơ mi vàng, quần jean, áo

khoác vải bó xắn ống tay. Hi tay cậu hướng về phía Thập Giác Quán, một
bên mặt áp xuống nền đất đen, cặp kính nằm gần tay phải.

"Cậu ấy bị đáng chết! Có thể do đá hoặc gạch đập vào đầu." Ellery chỉ

vào phần gáy bê bết máu của Leroux.

Nhìn thấy cảnh này, họng Van bỗng "hộc... hộc...". Đưa tay bụm

miệng, cậu chực nôn ọe.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.