THẬP NHỊ BINH THƯ - Trang 271

Lo tính mà chẳng có thể giữ gìn công việc cho được kín đáo;
Khi thành đạt mà chẳng có thể tiến cử kẻ mà mình biết khả năng;
Khi thất bại mà chẳng có thể tự ngăn giữ mình đừng hủy bang người.
Đó gọi là tám điều ác

RA QUÂN

Ngày xưa, khi nước nhà gặp nguy nan, nhà vua chọn kẻ hiền tài để dùng, giữ

trai giới ba ngày, vào cửa Thái Miếu, đứng xoay mặt về hướng Nam, còn tướng
súy xoay mặt về hướng Bắc, quan Thái Sư bèn dâng rìu, búa lên cho vua.

Nhà vua cầm lấy rìu búa trao đầu cán cho tướng mà nói rằng: “Từ cửa thành

trở ra, do tướng quân quyết đoán”.

Lại ban mệnh rằng:
Thấy hư (không trở ngại) thì tiến;
Thấy thực (có trở ngại) thì dừng;
Chẳng nên quý mình mà khinh người;
Chẳng nên giữ riêng ý kiến của mình mà vứt bỏ ý kiến của mọi người;
Đừng nên dùng bọn xảo nịnh mà rời bỏ người trung tín;
Sĩ tốt chưa ngồi thì mình chẳng nên ngồi;
Sĩ tốt chưa ăn thì mình chẳng nên ăn;
Cùng chịu lạnh, nắng với nhau, cùng chịu mệt nhọc, hưởng an nhàn với

nhau;

Đều nếm ngọt đắng với nhau, đều chịu cảnh nguy nan, lo lắng với nhau;
Như thế ắt là sĩ tốt phải hi sinh tính mệnh, và quân địch phải thua.
Tướng nghe lời dạy xong, luồn quanh cửa dữ (xấu)

(1)

dẫn quân mà đi ra.

Nhà vua tiễn đưa, quỳ xuống hai tay cầm trục bánh xư nói rằng: “Tới hãy

giữ đúng thời nghi, việc trong quân đội không còn tuân nghe mệnh vua, tất cả
đều do tướng quyết đoán đưa ra”.

Được như thế, ắt là ở trên không còn có Trời, ở dưới không còn có Đất, ở

trước không sợ quân địch, ở sau không biết có Chúa, nhờ đó mà kẻ trí thức thì
lo toan, kẻ mạnh dạn thì chiến đấu, cho nên đánh thắng đối với bên ngoài, lập
công đối với bên trong, nêu danh tới đời sau, phước được hưởng tới con cháu.

___________________________

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.