THẬP NHỊ BINH THƯ - Trang 30

Dũng mà coi thường cái chết. Gấp mà trong lòng vội vã. Tham mà ham lời.

Nhân mà không nỡ giết người. Trí mà nhút nhát. Tín mà hay tin người. Liêm
mà không thương người. Trí mà chậm chạp. Cương mà chỉ theo ý mình. Nhu
mà hay nghe người.

Dũng mà coi thường cái chết thì bị hại. Tham mà ham lợi thì sơ suất. Nhân

mà không nỡ giết người thì sinh phiền nhiễu. Trí mà nhút nhát thì bị khốn đốn.
Tín mà hay tin người thì bị lừa gạt. Liêm mà không thương người thì bị khinh
nhờn. Trí mà chậm chạp thì bị đánh úp. Cương mà chỉ theo ý mình thì thành tai
hại. Nhu mà hay nghe người thì bị chèn ép.

Nên việc binh là việc trọng đại, là đạo mất còn của một nước. Mệnh ở trong

tay của người tướng nên tướng là người phò tá nước nhà mà xưa kia các bậc
tiên vương vốn rất coi trọng. Khi phong người làm tướng không thể không xét
kỹ.

Cho nên thường nói rằng, binh không thắng hai lần, cũng không thua hai

lần, không mất nước thì cũng bị mất tướng tàn quân”.

Võ Vương nói: "Thật là hay vậy".

Thiên thứ ba

TUYỂN TƯỚNG

Võ Vương hỏi Thái Công: "Khi vua cử binh, muốn tuyển chọn anh hùng,

làm sao phân biệt tài cao thấp của kẻ sĩ?".

Thái Công đáp: "Diện mạo kẻ sĩ thường không giống với suy nghĩ bên

trong”.

- Có người nghiêm mà không hiền.
- Có người hiền mà trộm cắp.
- Có người cung kính bề ngoài mà trong lòng khinh người.
- Có người tỏ ra liêm khiết mà không thật thà.
- Có người chung thủy mà bất nghĩa.
- Có người nồng hậu mà không thành tâm.
- Có người giỏi mưu mà không quả quyết.
- Có người quả cảm mà không tài năng.
- Có người thật thà mà không tin được.
- Có người hốt hoảng mà trung trực.
- Có người quỷ quyệt mà làm nên công.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.