THẬP NHỊ BINH THƯ - Trang 316

QUYỂN HẠ

Thái Tông hỏi: "Thái Công nói: "Dùng bộ binh đánh với xa kị thì phải dựa vào
nơi có gò đống hiểm trỏ. Còn Tôn Tử lại nói rằng: "Đất có khe trũng, gò đống,
thành cũ, thì không thể đóng quân". Thế nghĩa là gì?"

Lí Tĩnh đáp: "Dùng binh cốt ở chỗ một lòng, một lòng là nhờ cấm tin điều

lạ, bỏ điều nghi ngờ. Nếu chư tướng có điều nghi kị, thì lòng quân dao động,
lòng quân dao động thì địch sẽ thừa cơ mà đến.

Việc đóng doanh trại giữ đất cốt ở chỗ thuận tiện cho nhân sự mà thoi. Đất

có khe trũng lõm sâu. Đồi núi vây quanh như ngục, cây cỏ rậm rạp như lưới thì
không tiện lợi cho nhân sự, nên binh gia thường tránh những nới đó, để phòng
địch lợi đựng đánh ta.

Còn gò đống, thành cũ không phải là nơi hiểm yếu, chiếm được sẽ có lợi cho

ta, sao lại phải bỏ đi?

Lời nói của Thái Công là điều chủ yếu của việc binh vậy".
Thái Tông hỏi: "Trẫm nghĩ rằng vũ khí không hơn được người.
Hành quân cần ở chỗ tiện lợi cho nhân sự, tại sao phải nghi ngờ mà tránh

điều kiêng kỵ?

Từ nay về sau, chư tướng lây cớ âm đương làm điều kiêng kị, làm hỏng việc

lớn, thì khanh nên răn dạy nhắc nhở cho họ biết".

Lí Tĩnh bái tạ mà rằng: "Thần thấy Uất Liễu Tử nói "Xưa Hoàng Đế dùng

đức mà giữ, dùng hình mà đánh". Như thế gọi là hình đức chứ không phải lả
thiên quan ngày giờ. Nhưng đạo quỷ trá chỉ có thể dùng mà không thể cho biết
được.

Sau này những tướng tầm thường hay câu nệ vào thuật số, nên bị thua nhiều,

không thể không cảnh giác họ.

Lời thành huấn của bệ hạ, thần sẽ đem tuyên cáo cho chư tướng biết”.
Thái Tông hỏi: "Binh co khi phân khi hợp, đều quý ở chỗ thích nghi. Trong

những sự tích đời trước có ai giỏi về việc này?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.