THẬP NHỊ BINH THƯ - Trang 538

_______________________________________

1.

Tôn tử, thiên VII.

2.

Tôn tử, thiên III.

*

* *

Khí giới đánh thành, phá hại là quan trọng nhất, mà thế đáng sợ nhất thì

không gì bằng súng. Nhưng cũng toàn tự người dùng cả. Nếu người đánh thành
dùng được mà người giữ thành không thể chống được thì người đánh thành có
thể thành công. Nếu người giữ thành dùng được thì người giỏi đánh thành cũng
khó thành công.

*

* *

Nếu giặc vì vây ngoài bền giữ, mà trong dinh cấp bách, xin hàng không cho,

muốn ra không được nên phải liều đánh, muôn người một lòng còn chẳng
đương nổi huống là mười vạn người. Không bằng triệt vây rút quân, trong
thành thấy đã giải vây, thế tất tự ra, ra thì hoang mang, ắt là dễ phá.

Thành bền quân nhiều, đánh thì sức ta không nổi, nếu có giặc ở ngoài nữa

thì trong ngoài bị địch, đó là đường nguy vậy. Nay bọn phản bội cùng họp ở
trong cô thành, trời hoặc khiến chúng ở đấy để cùng chịu giết, ta nên dùng toàn
sách để ràng buộc chúng. Chỉ bền giữ ba mặt, nếu giặc Ngô do lục địa mà đến,
quân lương hẳn ít, ta đem quân khinh kỵ chẹt đường vận tải, thì không đánh
mà vỡ. Giặc Ngô vỡ thì bọn Khâm ắt phải bị bắt.

*

* *

Phép làm thang mây nối nhau. Phàm điều trọng yếu trong phép dùng

binh, trèo núi lội nước, vượt chỗ hiểm tới chỗ nguy, không điều gì là
không đầy đủ rõ ràng. Nếu gặp giặc ở trong thành cao vài mươi trượng,
thì nên dùng phép gì để trèo lên? Nên dùng hai tầng thang mây. Thang
thứ nhất dài 30 trượng 4 thước, thang thứ hai cũng dài 30 trượng 3 thước
rưỡi. Trước đặt tầng thứ hai ở trong tầng thứ nhất, đầu thang lại dùng gỗ
bền làm chốt ngang, đục lỗ xuyên qua hai thang để kết liền với nhau làm
một. Ở đầu dưới thang thứ hai lại đóng móc sắt. Như muốn lên thành,
trước phải đặt hai tầng thang kết làm một dựa vào bên thành; trước lên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.