THÁP TOKYO - Trang 138

Bởi lẽ Shifumi đã nhìn thẳng vào cậu và đáp trả như vậy. Thậm chí trên

môi cô ấy còn thấp thoáng một nụ cười tuyệt đẹp.

Toru đành cam chịu, cậu chẳng biết phản ứng thế nào.

Yoshida lại xuất hiện đúng vào buổi tối hôm mà gã sáng thì chơi tennis

với Yuri, chiều thì ôm ấp Kimiko cả buổi ở Ebisu. Một mình cô ấy, bất
thình lình đến tận quán bi-a nơi gã làm thêm.

“Chơi cùng tớ nhé?” Cô gọi một ly rượu rồi đề nghị.
“Tớ không chơi được.”
Không chơi được, gã đã cố tình nhấn mạnh nhằm tạo ra khoảng cách,

vậy mà sao nghe như cuộc đối thoại thân mật giữa nhưng người bạn đã
quen thân từ lâu.

“Thế thì thôi, tớ đi đây.” Yoshida làm mặt bí xị. “Hôm nay tớ không

thèm chơi nữa, lần sau tớ dẫn bạn tớ đến, khỏi cần cậu.”

Hôm sau.
Khoảng nửa số bàn bi-a đã kín khách. Đây đó tanh tách tiếng bi va nhau.
“Cậu đến làm cái quái gì thế?”
Gã hậm hực hỏi. Gã vốn dĩ đã không thích bị bám riết như vậy. Nhất là

với Yoshida.

“Sao nào.”
Yoshida nhoẻn miệng cười. Cô mặc chiếc áo thun hai dây màu xanh lục.

Bầu ngực không tròn trịa lắm nhưng bù lại trông rất khiêu gợi. Khiêu gợi,
và làm con tim gã nhói đau.

“Sao nào, tớ là khách cơ mà.”
Sao quá đi chứ, gã đáp. Thực sự là có làm sao đấy cô nàng.
Nhìn qua ô cửa sổ, khu phố Shinjiku về đêm đã thôi không sầm uất. Rút

từ trong bóp một điếu thuốc bạc hà, cô châm lửa rồi kêu Koji lấy gạt tàn
chứ không tự mình ra lấy dù nó nằm cách đó không xa.

Động não đi nào! Koji ra lệnh cho bản thân. Tóm lại là cô nàng Yoshida

này đang có âm mưu gì? Cô ta muốn gì và định làm những gì?

Yoshida quay ghế lại quan sát toàn cảnh trong quán. Gã không tài nào

đoán nổi những gì đang diễn ra bên trong cái đầu kiểu bob đen sì kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.