CỔ LONG
TRƯỜNG SINH KIẾM
Dịch giả: Lê Khắc Tường
Đả Tự Cao Thủ: tinhtrai
HỒI 2
Bạch Ngọc Kinh Trên Trời
Bạch Ngọc Kinh không phải ở trên trời, y ở trên lưng ngựa.
Yên ngựa của y đã cũ kỹ lắm, đôi giày và vỏ kiếm của y cũng đồng dạng
cũ kỹ, nhưng y phục của y rất mới mẻ.
Vỏ kiếm của y đang đụng lao xao vào yên ngựa, gió xuân thổi mát rượi
trên gương mặt y.
Y cảm thấy rất khoan khoái, rất thoải mái.
Yên ngựa cũ ngồi rất êm, giày cũ mang rất êm, vỏ kiếm cũ sẽ không làm
suy suyển lưỡi kiếm, y phục mới mẻ ít nhiều cũng làm cho tinh thần người
ta phấn khởi, sức sống tràn trề.
Nhưng làm cho y thoải mái nhất, không phải là những thứ đó, mà là đôi
mắt kia.
Trước mặt là một cỗ xe lớn, có một đôi mắt thật mê hồn, cứ liếc liếc lại
chỗ y, y đã thấy qua đôi mắt ấy một lần rồi.
Y nhớ là lần đầu thấy đôi mắt ấy, là trong một khách sạn ở một tiểu trấn
nọ.
Y bước vào khách sạn, cô vừa mới bước ra.
Cô đụng vào người y.
Nụ cười của cô đầy vẻ thẹn thùng và xin lỗi, má cô hồng như ráng chiều
sau cơn mưa. Nhưng y hy vọng mình đụng cô thêm lần nữa, bởi vì thật tình
cô là một cô gái đẹp mê hồn, còn y không phải là một người quân tử đạo
mạo gì cho lắm.