THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 1003

Lão ra tay không những nhanh nhẹn, chính xác, mà còn hư thực tương tế,

biến hoá vô cùng.

Đinh Hỷ chờ cho đến lúc mạch môn bị lão cầm lấy, bàn tay y nhè nhẹ lật

qua, lập tức trượt ra khỏi bàn tay của lão.

Lão già biến hẳn sắc mặt.
Ba mươi năm nay, chưa có ai trong giang hồ có thể tuột được khỏi nắm

tay của lão.

Lão nhìn nhìn bàn tay của mình, bỗng cười lớn lên, nói:
- Giỏi, quả thật anh hùng từ thiếu niên ra, xem ra ta đã quá già rồi.
Đinh Hỷ mỉm cười nói:
- Nhưng hai bàn tay của tiền bối còn chưa già, trái tim của tiền bối còn

chưa già.

Hùng Cửu Thái gia vỗ vai Đinh Hỷ nói:
- Hảo tiểu tử, quả thật là hảo tiểu tử. Lần sau ngươi đi cướp tiêu, tiền bạc

còn thừa, nhớ đem lại cho ta chút ít, nơi đây ta còn thiếu tiền xài.

Đinh Hỷ hỏi:
- Không phải chiều hôm qua tiền bối đã kiếm được hai vạn lượng sao?
Hùng Cửu nói:
- Ngay cả một lượng cũng không có.
Đinh Hỷ hỏi:
- Nhật Nguyệt Song Thương quyết đấu với Bá Vương Thương, không lẽ

không có ai lại xem sao?

Hùng Cửu nói:
- Có người lại, nhưng không có người đánh nhau.
Đinh Hỷ kinh ngạc hỏi:
- Tại sao?
Hùng Cửu nói:
- Bởi vì Vương đại tiểu thơ không hề lại.
Đinh Hỷ ngẩn người ra.
Đặng Định Hầu nhịn không nổi mở miệng hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.