THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 101

Người trong tổ chức này, không những không còn lòng hiếu kỳ, họ còn

hoàn toàn không có tình cảm.

Bọn họ mỗi ngày ở chung với nhau, nhưng bên này bên kia chẳng ai từng

hỏi lai lịch của người khác ra sao.

Bọn họ sẽ chiến đấu bên nhau không hề có tình bạn bè, bởi vì tình bạn có

thể làm mềm lòng con người, trái tim của bọn họ phải cứng rắn, càng cứng
rắng càng tốt.

Cao Lập nói:
- Ngày tháng của chúng ta không dễ chịu tí nào.
Tiểu Vũ lại gật gật đầu.
Đấy là những ngày tháng không thấy mặt trời, không có tiếng cười đùa,

chẳng có hơi ấm, thậm chí không có hưởng thụ.

Bọn họ lúc nào cũng ở trong tình trạng chờ đợi, chờ đợi một mệnh lệnh.
Tinh thần của bọn họ vĩnh viễn không cách nào được lơi lỏng.
Tiểu Vũ nhớ lại mỗi lần gặp Dương Dã, là thấy Dương Dã đang ngồi mài

đao.

Cao Lập buồn rầu nói:
- Nhưng những ngày tháng đó ít ra cũng rất bình an, ít nhất là làm cho

chúng ta cảm thấy mỗi ngày mình có đủ cơm ăn, mỗi ngày đều được ngủ
trong chỗ không bị mưa ướt.

Tiểu Vũ nói:
- Anh gia nhập tổ chức của họ, không lẽ chỉ vì lúc đó anh không còn nơi

nào khác để đi?

Cao Lập cười càng thêm thê lương, y chầm chậm nói:
- Hiện tại, tôi vẫn không có nơi nào khác để đi thôi.
Tiểu Vũ nói:
- Anh giết người không lẽ chỉ vì để tìm một nơi an thân thôi sao?
Cao Lập lắc đầu.
Y nói không được, không chừng chỉ vì chính y không nỡ nói ra miệng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.