THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 1074

Đặng Định Hầu cười nói:
- Ít nhất ta cũng không thể tự xưng mình là kẻ ngu xuẩn.
Đinh Hỷ nói:
- Ông không ngu, Vương đại tiểu thơ cũng không ngu.
Đặng Định Hầu nói:
- Sao?
Đinh Hỷ nói:
- Dĩ nhiên là tôi biết cái gò núi xanh xanh ấy ở đâu, ông thấy được tôi

đang nói dối, cô ta sao còn không thấy được?

Đặng Định Hầu nói:
- Nhưng không thấy cô ta hỏi nà theo.
Đinh Hỷ nói:
- Bởi vì cô ta đâu cần phải hỏi.
Đặng Định Hầu hỏi:
- Tại sao?
Đinh Hỷ nói:
- Bởi vì cô ta đã biết nơi đó là đâu rồi.
Đặng Định Hầu nói:
- Bởi vì ngươi không nói, Tiểu Mã nhất định sẽ nói cho cô ta biết.
Đinh Hỷ nói:
- Hừ.
Đặng Định Hầu nói:
- Dù Tiểu Mã có là người ngu xuẩn đi nữa, chắc y cũng nhìn ra được đó là

Ngạ Hổ Cương.

Đinh Hỷ bỗng nhiên vung roi lên, đánh mạnh vào mông ngựa.
Thật tình y muốn đánh cho Tiểu Mã một trận đòn, thành ra y đành phải

lấy con ngựa kéo xe thế vào đó.

Con ngựa kéo xe cũng phẫn nộ cả lên, hý một tiếng dài, xông vào khu

rừng thưa bên cạnh, không chịu đi thêm một bước.

Đinh Hỷ bèn ngừng xe lại đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.