THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 1088

Có những người số mạng chạy cách nào cũng không khỏi được đàn bà, dù

y có không đi tìm họ, họ cũng tìm lại y.

Y thở ra trong bụng, bỗng hỏi:
- Đinh Hỷ đâu?
Vương đại tiểu thơ ngẩn người ra hỏi:
- Y có lại sao?
Đặng Định Hầu chẳng cần phải trả lời, y đã thấy Đinh Hỷ đang chầm

chậm từ trong bóng tối bước ra.

Vương đại tiểu thơ nhìn nhìn y, rồi lại nhìn nhìn thanh đoản kiếm đang

cắm trên cỗ xe:

- Đây là thanh kiếm của anh?
Đinh Hỷ nói:
- Ừ.
Vương đại tiểu thơ nói:
- Gã mặc áo đen lúc nãy hình như nhận ra được thanh đoản kiếm của anh.
Đinh Hỷ nói:
- Sao?
Ánh mắt của Vương đại tiểu thơ loang loáng, cô nhìn chăm chăm vào y

nói:

- Có phải hắn cũng biết mặt anh?
Đinh Hỷ hững hờ nói:
- Tôi chẳng biết y có biết tôi không, nhưng tôi không nhận ra y.
Vương đại tiểu thơ nói:
- Anh có thấy hắn rõ ràng ra sao đâu mà nói không nhận ra được hắn?
Đinh Hỷ nghinh mặt lên lạnh lùng nói:
- Sao cô biết tôi không nhìn rõ ràng?
Vương đại tiểu thơ đảo quanh tròng mắt, cô bỗng cười lên một tiếng, nói:
- Không chừng anh quả thật nhìn hắn rõ ràng hơn chúng tôi, lúc nãy hắn

đào tẩu qua chỗ anh mà.

Đinh Hỷ lắc đầu nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.