THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 1089

- Hừ.
Vương đại tiểu thơ bỗng sa sầm nét mặt hỏi:
- Lúc nãy hắn đã bỏ chạy qua chỗ anh, tại sao anh không chận hắn lại?
Đinh Hỷ lạnh lùng nói:
- Bởi vì cây Bá Vương thương của các người đã giúp hắn mở đường rồi.
Vương đại tiểu thơ thốt không ra lời.
Đinh Hỷ bước lại, rút cây Bá Vương thương ra, bỗng cười nhạt nói:
- Y quả thật phải nên cám ơn các người, đáng lý ra y chẳng có thì giờ làm

chuyện giết người bịt miệng, các người đã kịp thời tống cây thương lại cho
y.

Đặng Định Hầu ho khẻ lên hai tiếng, cười khổ hỏi:
- Y giết ai vậy?
Đinh Hỷ nói:
- Tô Tiểu Ba.
Đặng Định Hầu thở ra, nói:
- Ngươi quả thật không nhìn lầm, Tô Tiểu Ba đã quán thông với người

này.

Đinh Hỷ lại chầm chậm bước tới, nhổ cây kiếm trên cỗ xe ra.
Đặng Định Hầu nói:
- Đây quả thật là một thanh kiếm báu.
Y còn muốn nhìn nhìn thêm, thì chẳng còn thấy nó đâu.
Đinh Hỷ trở ngược tay, thanh kiếm bỗng chui tọt mất tiêu vào ống tay áo

của y.

Đặng Định Hầu nói:
- Lúc nãy ngươi phóng thanh kiếm lại, tuy không muốn làm hại ai, nhưng

dọa cho người ta sợ quá chạy mất.

Đinh Hỷ hỏi:
- Sao ông biết cú phóng đó không làm hại gì ai?
Đặng Định Hầu cười cười nói:
- Thanh kiếm cắm vào thành xe, chỉ lút sâu có hai tấc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.