THẤT CHỦNG VŨ KHÍ - Trang 1157

Trên tháp vốn không lớn lắm, Bách Lý Trường Thanh suýt mấy lần bị y

đánh cho rớt xuống.

Nhưng cứ mỗi đến lúc tối hậu trong đường tơ kẻ tóc, thân hình của y bỗng

ung dung đứng vững lại.

Bốn chục chiêu đã qua, trái tim của Đặng Định Hầu đang chùng xuống.
Y bỗng nhớ lại ba mưoi năm trước, tại một thiền viện cũ kỹ nhỏ bé, sư

phụ của y đã có nói rằng:

"...Nhu có thể thắng cương, nhược có thể thắng cường..."
"...Cương đao tuy cường, nhưng chém không đứt được nước chảy, gió tuy

yếu, mà làm lặng ba đào..."

"...Con nhất định phải nhớ lấy điều này, bởi vì con xem ra có vẻ tùy hòa,

thật ra lại rất quật cường, xem ra tuy khiêm hư, thật ra lại rất kiêu ngạo..."

"...Ta tin là tương lai con sẽ nổi danh, bởi vì cỡ tính tình của con, sẽ phát

huy được chỗ sở trường của Thiếu Lâm thần quyền, nhưng con phải không
bao giờ quên điều này, gặp phải đối thủ chân chính, con sẽ bị thất bại không
nghi ngờ gì cả..."

Cổ thụ rợp bóng, thiền viện yên tĩnh, lão tăng mày bạc ngồi dưới gốc cây,

dặn đi dặn lại đứa bé... Tình đó cảnh đó, trong khoảnh khắc bỗng dưng tràn
ngập về trước mắt y.

Những lời khuyên nhủ vàng đá trui luyện bao lần đó, hình như đang văng

vẳng bên tai.

Chỉ tiếc là y đã quên những lời khuyên nhủ đó từ lâu, bây giờ sực nghĩ

đến, đã quá chậm.

Y bỗng cảm thấy người mình toàn thân đã bị một thứ lực lượng mềm mại

mà liên tục bó lấy, làm như hổ lang lọt vào dòng nước sâu, sâu bọ lọt vào
lưới nhện...

Sau đó, bàn tay của Bách Lý Trường Thanh như một cái bóng khổng lồ

nặng như núi đè bẹp xuống người y.

Y không tránh kịp.
... Chết mùi vị ra sao nhĩ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.